Trải qua 10 vòng đấu, nhưng hầu như bất kể vòng đấu nào cũng xảy ra "sự cố", họa hoằn mới có 1 -2 vòng đấu tạm được coi là bình yên. Vậy nguyên nhân nào dẫn tới các "sự cố" tại V-League?
Nếu không phải là các pha "chặt chém" mang nặng tính triệt hạ đối phương của cầu thủ, thì đó là những tình huống "bẻ còi" hy hữu của các trọng tài, hoặc không đó là sự phản ứng đến mức "phản cảm" của khán giả, cầu thủ, lãnh đạo CLB.... đối với trọng tài. Hầu như chẳng mấy khi V-League 2012 được nhìn nhận là bình yên. Nếu có thì số lượng những vòng đấu bình yên như thế cũng rất ít.
Những vòng đấu đầu tiên chùm một màu đen kịt của lối chơi bạo lực "chặt chém" sau pha va chạm nảy lửa của Huy Hoàng và Samson. Đến những vòng đấu tiếp theo vẫn là những vụ ẩu đả không thương tiếc, mà sự vụ lao vào đánh nhau tại tứ kết Cup QG là những ví dụ điển hình cho các tình huống muốn "ăn tươi nuốt sống" đối phương trên sân cỏ.
Rồi những pha xử lý sai mang tính hệ thống của trọng tài, từ người mới chân ướt chân ráo cầm còi tại V-League như trọng tài Bùi Quang Thông, đến những pha xử lý sai phạm trầm trọng của trọng tài FIFA Hoàng Anh Tuấn. Thậm chí, đến cả trọng tài đầy uy tín như ông Võ Minh Trí cũng "bẻ còi" ngon lành trên sân Thanh Hóa.
Hay tình huống xử lý không có trong điều luật của ông Hoàng Phạm Công Khanh khi rút thẻ đỏ với nhân viên khiêng cáng, là những ví dụ điển hình nhất cho những sai phạm của trọng tài.
 |
Văn hóa sân cỏ Việt ngày càng xuống cấp |
Chưa dừng lại ở đó, các "sự cố" V-League lan sang cả cầu thủ và các khán đài trên V-League. Nếu như Hồng Tiến của HN T&T từng có hành động phản cảm chỉ tay vào "của quý" để tỏ thái độ với khán giả sân Vinh, thì Chí Công lại "chửi" trọng tài một cách ngon ơ, mới đây nhất là vụ chửi thề của Danh Ngọc.
Còn câu chuyện trên khán đài thì khỏi cần bàn, từ những khán giả nổi tiếng hiền lành như tại sân Thống Nhất, Chi Lăng, Rạch Gía đến khán giả tại Lạch Tray đều có cách "cổ vũ" hết sực "đặc trưng" tại V-League.
Nói thế không phải để tìm lông bới vết các "sự cố" tại V-League, mà để khẳng định một điều. Những "sự cố" xảy ra liên tục từ vòng này đến vòng khác. Từ câu chuyện của trọng tài đến cách phản ứng của HLV, quan chức CLB… đâu đâu cũng dễ bắt gặp những cảnh "chướng tai gai mắt".
Nguyên nhân nào?
Vậy nguyên nhân nào dẫn tới những "sự vụ" như vậy? Cần phải khẳng định ngay rằng, đây không phải là hiện tượng mới xuất hiện của mùa giải V-League 2012, mà nó đã có từ khi bóng đá Việt Nam bắt đầu lên chuyên nghiệp, và những "sự cố" hiện nay chỉ là "mầm bệnh" của các năm trước để lại, đến nay đã bắt đầu phát "bệnh" thêm nặng hơn mà thôi.
Ngay cả không ít khán giả cũng có rất nhiều người chưa chuẩn bị tinh thần "chuyên nghiệp" để đến sân theo dõi trận đấu. Nhiều trường hợp "tát nước theo mưa" để la ó trọng tài và cầu thủ đội khách, thậm chí cả "quây " với ý định "làm thịt"...
Tất cả mọi vấn đề của bóng đá Việt Nam nằm ở ý thức tham gia sân chơi, và hai từ "tôn trọng". Khi người ta đã mất hẳn niềm tin vào VFF, rồi VPF cũng khiến nhiều người còn hoài nghi thì sự tôn trọng đấy sẽ được dành cho ai? Câu trả lời là chẳng mấy ai có sự tôn trọng nhau cả...
Bóng đá Việt Nam đang cần một vị thủ lĩnh đủ tâm đủ tài, với chiến "dịch bàn tay sắt" để quét sạch "rác" tại các sân cỏ. Có như vậy may ra, lúc đó mới có thể nhắc tới cụm từ "tôn trọng" nhau, từ đó người ta biết "sợ" để tham gia cuộc chơi một cách chuyên nghiệp.
Vị thủ lĩnh đó là ai? Chẳng thể là chủ tịch Nguyễn Trọng Hỷ, mặc dù trên danh nghĩa, ông là người đứng đầu của cơ quan quyền lực nhất bóng đá Việt Nam. Lại càng không phải bầu Kiên, người đã "chém" rất mạnh nhưng thực hiện chẳng được bao nhiêu. Và có lẽ cũng chưa phải là trưởng BTC giải Trần Duy Ly, người vẫn tự hào: "Giải năm nay đáng xem đấy chứ....":
Ai là vị thủ lĩnh bây giờ? thật khó để trả lời câu hỏi này....
Vấn đề của bóng đá Việt Nam ngoài các yếu tố chuyên môn còn nằm ở sự "tôn trọng" và "niềm tin" của các thành phần tham gia cuộc chơi.
Theo VietNamNet