Nói đến ĐVH th́ thật ra có nhiều ư kiến bất đồng lắm. Cả người trong nước cũng không thích thú ǵ với cái bản tánh cao ngạo của tên thợ hớt tóc dạo ngày nào. Cũng chẳng lấy làm ǵ lạ khi con Gà được người ta phủ cho bộ lông Công th́ nó sẽ thấy ḿnh trong một phút chốc đă trở nên diêm dúa hơn.
Tuổi trẻ trong nước hiện thời họ không có cơ hội tiếp xúc với cái thế giới văn minh. Đồng thời cũng đă và tiếp tục bị nhồi sọ để rồi bị ảnh hưởng bởi những gịng tư tưởng, cũng như nền văn hóa tồi tệ của một chính quyền nghèo nàn trí thức. Người Việt bây giờ trở nên thụ động, ích kỷ, vô cảm và tự ti. Khi có cơ hội định cư ở nước tự do rồi, nhưng họ vẫn măi mang theo bên ḿnh một gói hành trang chứa đựng những thứ hoàn toàn không xử dụng được. Thí dụ như những loạt từ ngữ họ dùng để diễn đạt một đôi khi làm cho người nghe phải sửng sờ.
Trong một ngôi chợ của người Á Đông tại miền Tây Bắc Hoa Kỳ có một bà lớn tuổi đứng giữa chợ mà bảo chồng rằng: Ông xem đi liên hệ với phục vụ viên coi trứng Vịt để ở đâu.
Hai chữ liên hệ (liên quan) được dùng một cách ẩu thả, và vô vị như vậy hay sao? Tại sao không dùng chữ liên lạc hoặc ngắn gọn hơn là "Hỏi" là được rồi.
Ông chồng lại c̣n khéo dùng chữ hơn người vợ khi trả lời rằng: Tôi đă liên hệ với cô kia rồi, trứng Vịt để ở gần quầy tiếp thị.
Ông ta đă "Liên Hệ" với cô phục vụ viên rồi đấy..... Nghe xong câu này nếu là một người có văn hóa cao họ sẽ hiểu như thế nào? C̣n quầy tính tiền lai gọi là quầy tiếp thị lại là ư ǵ đây?
Bên trên chỉ là một thí dụ nho nhỏ để có thể dẫn chứng đến chuyện quan trọng hơn. Bây giờ th́ chúng ta có thể nói đến đề tài ca nhạc. Nhạc th́ thường đi đôi với Thơ. Nói đến Thơ th́ phải nghĩ ngay đến những người có ăn học. Bởi v́ Thơ Phú th́ đ̣i hỏi những văn từ bóng bẩy để làm nổi bật bài Thơ, bài nhạc. Từ một bài Thơ người Nhạc Sỹ lại phổ sang bài Nhạc. Một số từ ngữ cũng sẽ được thay đổi để ḥa theo cung điệu, nhưng vẫn không làm thay đổi đi nội dung của bài Thơ và ư nghĩa của bài Thơ. Đây là tâm kết của những người làm Thơ và làm Nhạc. Khi nghe những t́nh khúc của Phạm Duy, Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng, Vũ Thành An, Anh Bằng v.v... Có ai không nghe trái tim ḿnh bỗng như rung động. Từ giai điệu, lời nhạc và lối ḥa âm đều mang một âm hưởng thật nồng nàn, và lôi cuốn. Chỉ tội cho đám trẻ sau này lại không đủ tŕnh độ để hiểu được những lời tâm sự của các NS này nữa.Bởi v́ sao? Bởi v́ tŕnh độ thấp kém của họ, bởi v́ trí tuệ của họ đă bị giam cầm trong suốt gần 4 thập niên dưới chế độ XHCN.
Các bạn là những người được cái may mắn không cùng chung số phận nghiệt ngă như họ. Cho nên các bạn cũng nên cảm thông cho sự hiểu biết kém cơi của họ. Cho dù bây giờ một số rất đông người Việt vừa sang các nước tự do trong những năm gần đây. Nhưng túi hành trang nghèo nàn đó họ vẫn c̣n mang trên vai. Muốn họ dứt bỏ đi không phải là chuyện dễ dàng, bởi v́ đó là tất cả những ǵ họ có. Họ ủng hộ những tên văn nô như ĐVH chẳng phải v́ tên đó hát hay, nhưng ít ra th́ nó hát những loại nhạc mà họ có thể hiểu được. Đó là những ǵ mà Đảng CSVN đă ban cho họ. Nên cám ơn hay nên hận cái chính quyền đó th́ họ nên tự suy nghĩ lấy. Khi họ mang bản thân của họ ra để so sánh với những người Việt tị nạn CS họ sẽ biết rằng họ đă mất mát những ǵ trong suốt mấy thập niên qua. Và họ sẽ phải làm ǵ để bù đắp lại những mất mát của họ.
Tiếp tục ủng hộ những cái mà ḿnh biết rằng nó hoàn toàn vô giá trị và vô bổ là một chuyện không cần thiết. Học hỏi những ǵ ḿnh chưa biết và có ư nghĩa th́ mới thấy ánh sáng từ bên kia con đường hầm.