Phải gọi là niềm đau chôn dấu mới đúng. Lúc xưa th́ gia đ́nh nào cũng mong có một mụn con trai để sau này nối dơi tông đường. Thời bây giờ th́ tông đường quá rẽ mạt không c̣n thịnh hành nữa ở Việt Nam. Nuôi Heo th́ cũng chỉ kiếm được một ít để trang trải qua ngày. Thế là phong trào nuôi con.....gái lại rộ lên như là một hiện tượng "Đổi Đời".
Nuôi con gái như là đang đầu tư vào tương lai cho sau này. May mắn th́ gă được cho một hộ nhà giàu kể như cũng đổi lại được chút ấm no cho dù không hạnh phúc. Kém may mắn th́ bán qua Đài Loan, Trung Cộng làm nô lệ t́nh dục cũng có được bữa cháo, bữa rau. Chỉ tội nghiệp cho những cô gái hồn nhiên phải chôn vùi xác thân và linh hồn v́ ḷng ích kỷ của Cha, Mẹ ḿnh. Cuộc sống khốn khó trong thời buổi nhiễu nhương đă tạo ra những con người như thế đó. Xót xa cho phận má hồng phải chịu lắm truân chuyên. Tuy nhiên không ai có thể cản ngăn họ ôm giấc mộng làm giàu cho dù chỉ là hảo huyền.
Lắm khi thấy chán ghét những bậc Cha, Mẹ dùng nước mắt để gạt chính con đẻ của ḿnh. Và c̣n đáng kinh tởm hơn khi một lần nữa họ lại dùng những giọt nước mắt giả tạo để gạt luôn cả bản thân và dư luận. Điều ǵ đă tạo nên nghiệt cảnh như thế? Chính quyền bất minh, người dân bất lực, xă hội đói rách, dốt nát và lạc hậu sẽ tạo ra những hậu quả nghiêm trọng như vậy. Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ nay c̣n đâu....chán ngán chất chồng theo những cảnh đời oan nghiệt.
|