Quote:
Originally Posted by hoanglan22
Hoàng hôn xuống sao tim ta lại khóc
Say nắng chiều hay lại hỏi vô tâm
Ta lạc bước trong t́nh yêu chớm nở
Đợi mùa về cơn hạ tỉnh hay say
Cơn gió nào thổi đến em đấy nhỉ
Cho một đời anh vẫn giữ t́nh si
Không ḥ hẹn t́nh em anh vẫn nhớ
Đóa hoa quỳnh ôm ấp gởi về em
PS : Lăo ngoan đồng chạy tiếp thơ tinh đi 
|
Cuối tuần rồi lén vào đọc xong rồi chạy, bây giờ trốn ra đây thù tiếp ông bạn chơi khó LND. Hổng biết có vừa ư không,
Quỳnh ơi Quỳnh, Quỳnh làm ta hờn ghen
(Chỉ biết ghen với hoa thôi)
Quỳnh theo gió dễ dàng em đón nhận
Nhưng t́nh này em vẫn..vẫn Vô Tâm
Cao xanh ơi sao đời đầy cay đắng
Biết bao giờ cho con khỏi nhọc tâm
Chiều hạ tàn, sắc nắng phảng phất sương
Thuyền trôi đi dường như không phương hướng
Bến đỗ nào hay là bến tiêu tương
T́nh ơi t́nh, sao số măi vấn vương
Dù đă biết t́nh vương không đoạn kết
Than làm ǵ chưa chắc đă ai thương
Trên đời này yêu thương và ganh ghét
Ghét th́ nhiều, bao nhiêu kẻ được thương...
YÊU