Trong một lúc hiếm hoi, tỉnh táo, anh bình thản, nhìn chị với ánh mắt tràn ngập thương yêu... mỉm cười, bảo chị đừng buồn, đời sống có sinh, có tử. Anh cám ơn thượng đế, đã cho anh gặp... và yêu chị... Chị đau đớn nghẹn lời, cũng chỉ nói được một câu... "Em xin lỗi.." Ánh mắt xanh lơ, cái nhìn đằm thắm, anh thu hết tàn lực nói với chị rằng:
- Nếu có kiếp sau, em đừng nói câu xin lỗi..
Đám tang anh vào một ngày đầu Đông..... buồn. Anh hưởng dương 46 tuổi.
Chúng ta sẽ không tao phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó.......... ( BG)
Chị trở về cuộc sống thường ngày, thế gian này từ nay thiếu vắng anh... nhưng trong lòng chị, anh vẫn có một chỗ.... đặc biệt dành riêng... Ba tháng sau đám tang anh, chị nhận được thư mời của Luật Sư.., sẵn dịp chị bay lên thăm mẹ anh, bà đã già đi nhiều... sau cái chết của con.... Hôm mở di chúc của anh, chị mới biết, cả ba đứa con chị, đều có phần trong tài sản của anh để lại, số tiền không nhiều, nhưng dư đủ cho cả ba đứa, vào học những trường Đại Học danh tiếng nhất...
Chiều tàn... bên ngôi mộ anh, chị lặng lẽ thầm thì những lời thương yêu... mà lúc anh còn sống,... chị đã không thể nói...... Theo gió... chị gởi tới anh, những lời tình muôn thuở của một tình yêu, mà chị biết, kiếp này và... cho tới kiếp sau chị vẫn ao ước được có, cũng như được gặp lại...... văng vẳng bên tai chị nghe... có tiếng anh thì thầm "...Nếu có kiếp sau, xin em đừng nói câu.."Xin lỗi "
Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm
|