R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,150 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
|
Đặt trường hợp gia đ́nh có một người xấu, một người tốt. Chuyện ǵ sẽ xảy ra?
Đổ vỡ. Ḿnh đă ráng lựa, nhưng lại chọn nhầm, về sống với nhau mới biết đó là người không tốt. Hôn nhân sẽ cực kỳ mâu thuẫn. Sự khác biệt về đạo đức sẽ làm cho ta khổ tâm day dứt.
Sự chênh lệch tài năng cũng là một điều cần suy xét. Hai người cùng giỏi, th́ thật lư tưởng . Hai người cùng dở, chắc là nghèo cả đời . C̣n một người chồng quá giỏi, một người vợ quá dở thế nào cũng bị chồng coi thường. Cứ tiếp tục xem thường một thời gian th́ t́nh thương cũng mất.
Có chuyện một người vợ quá khờ, nhà làm ăn buôn bán mà thối tiền cũng không biết, người chồng phải gánh vác hết tất cả mọi việc, chịu không nổi phải thốt lên: “Thôi thôi em ơi, em ngu vừa vừa thôi, chừa cho hàng xóm người ta ngu với!”. Người chồng cũng khá nhă nhặn, không quá thô lỗ, nhưng cứ như vậy th́ t́nh yêu dành cho người vợ cũng mất dần.
T́nh thương yêu chỉ có khi mà c̣n có ḷng kính trọng . Nh́n lại, ta cũng chỉ thương người nào mà ḿnh có ḷng kính trọng, nể phục. Chứ một người không tài không năng, không bản lĩnh th́ làm sao mà thương yêu cho nổi ? Như vậy, chọn người hôn phối cũng nên chọn sao cho tài năng hai người tương đối ngang nhau mới dễ sống. Vợ chồng nể nang nhau v́ tài năng, t́nh yêu mới lâu bền. V́ vậy mà bản thân ta cũng phải biết rèn luyện, trau dồi bản lĩnh trong cuộc sống, có nghề nghiệp vững chắc, th́ hôn nhân mới hạnh phúc.
Tương tự, nếu một đôi đũa lệch: người vợ quá giỏi, người chồng quá dở th́ đổ vỡ cũng khó tránh. Chịu đựng đến một lúc nào đó không được nữa, phải bỏ nhau. Khinh thường nhau rồi, không thương nhau được nữa. Không thương nhau, th́ sẽ phải chia xa.
Ngoài đạo đức, tài năng, c̣n phải biết chọn người có phước tương đồng với ḿnh mới có thể ăn đời ở kiếp. Phước mà không tương xứng với nhau, cũng sẽ chia tay. Đă là vợ chồng, th́ giàu cùng hưởng, nghèo cùng chịu, nên phước phải tương xứng mới có thể sống đời với nhau. Mặc dù ḿnh không biết tương lai ḿnh như thế nào, giàu hay nghèo, nhưng ḿnh vẫn có thể đoán được.
Nếu có phước, trong cuộc sống ḿnh sẽ dễ có những may mắn nho nhỏ, mà gặp một người quá chật vật, đụng đâu hư đó, th́ đừng ! Phước quá chênh lệch sẽ không sống với nhau lâu, dễ đổ vỡ. Nếu hai vợ chồng cùng ít phước, th́ phải chịu cảnh nghèo, cảnh khổ.Tuy nhiên, phước không đánh giá trong một giai đoạn, mà qua nhiều thời kỳ. Biết đâu buổi đầu nghèo, nhưng về sau lại giàu . Khi mới lấy nhau th́ c̣n nghèo khó, nhưng về sau hai vợ chồng làm nên.
Một điều nữa là chọn vợ chọn chồng cũng nên b́nh thản, từ từ mà chọn lựa, đừng nên sốt ruột quá. Có những miền quê, dù đă lớn tuổi, chưa có chồng người ta vẫn tỉnh bơ mà sống . Nhưng lại có những miền quê người ta rất sợ mang tiếng “bị ế” . Tới một tuổi nào đó mà chưa có chồng, họ cảm thấy như “xấu hổ” . V́ vậy mà họ khổ, do tới tuổi rồi, không có ai vừa ư nhưng bị buộc phải chọn . Do chọn lựa không ưng ư, về sống với nhau khổ sở mà phải chịu.
Hiểu đạo Phật rồi, ta hăy sống như miền quê không sợ ế, “tỉnh queo” khi tuổi đă lớn mà vẫn chưa t́m được người thích hợp . Không có chồng th́ ở vậy … nuôi heo , hay ở vậy đi tu . Nhất là đệ tử Phật, không cần thiết phải lấy chồng. V́ vậy đừng sốt ruột hối ba mẹ ḿnh , cứ b́nh thản mà chọn người thích hợp.
Một yếu tố cực kỳ quan trọng trong hôn nhân nữa là tín ngưỡng. Hai vợ chồng khác đạo, rất khó sống với nhau.
Trước hết, phải hiểu rơ Đạo là ǵ? Đạo là cách để sống trong cuộc đời. Đạo không phải là cái ǵ ở ngoài cuộc đời. Chúng ta không t́m Đạo trên mây cao, trên đỉnh núi xa, trong rừng vắng. Chúng ta phải sống giữa cuộc đời, sống cho đúng, cho tốt. Đó là Đạo.
Gặp một người nghèo khổ, ta cảm thấy thương. Ḷng thương đó là ta đang ứng dụng đạo trong cuộc sống.
Khi ba mẹ rầy la, ta chịu đựng không giận. Cái chịu đựng không giận đó là đạo lư sống trong cuộc đời.
Khi có một người đến hẹn ḥ, rủ đi chơi tối, ḿnh biết xin phép ba mẹ. Cái biết kiềm chế, không dễ lạc ḷng, giữ cứng được ḷng ḿnh, chính là Đạo trong cuộc sống.
Mỗi tôn giáo có bề cạn, bề sâu khác nhau. Đây là một điều cần cân nhắc kỹ.
Trở lại, một người chồng tốt phải biết thương vợ . Có thương th́ mới theo đuổi, mới cưới nhưng quan trọng là t́nh thương đó lâu hay mau.
Buổi đầu thương nhớ, nói đủ điều, đến nỗi ngồi nói chuyện, cô gái làm rơi chiếc khăn tay, anh chàng lật đật cúi nhặt, phủi bụi, mang đi giặt xà bông thơm,… làm cô gái cảm động mà ưng thuận . Cưới nhau về rồi, bà vợ té “cái ạch” trước mắt, ông chồng ḍm cái rồi đi luôn, không thèm đỡ. .
Do vậy bổn phận của người chồng là phải thương vợ, mà phải thương lâu dài, thương sâu sắc . Cái khó của đàn ông cũng là ở chỗ đó. Họ thường khô khan hời hợt, trong khi phụ nữ lại sống t́nh cảm, dễ mủi ḷng, hay khóc. V́ thế mà đàn ông cần bổ sung ở điểm này.
Thương lâu? Họ phải nh́n lại ḷng ḿnh: trước khi cưới phải thương, sau khi cưới phải giữ t́nh thương, sống với nhau 5 năm, 10 năm,… vẫn phải giữ t́nh thương đó, dù lúc này t́nh thương chỉ c̣n vun đắp bằng lư trí, bằng cái nghĩa. Lúc đó thương bằng suy nghĩ, không c̣n thương bằng cảm tính nữa. “Lúc đầu gặp em tinh tú quay cuồng – Ḷng đang giá băng bỗng ngập tràn muôn tia nắng”, thương bằng cảm tính là thế đó.
Khi lấy nhau rồi cảm tính từ từ hết, người đàn ông phải biết thương bằng suy nghĩ, phải nghĩ thế này : Đây là người đă trao cho ḿnh cả cuộc đời, đă bỏ cha bỏ mẹ đi theo ḿnh, đă sinh cho ḿnh những đứa con để nối tiếp ḍng họ của ḿnh, đă cực khổ với ḿnh, đă chia sẻ với ḿnh khi ḿnh c̣n khó khăn lận đận .... Người chồng phải biết suy nghĩ như thế, v́ lúc đó cảm tính đă hết, t́nh yêu đă hết rồi. Đây là bổn phận của người chồng. Khi tuổi đời càng lớn càng phải biết suy nghĩ về những điều đó để thương vợ.
C̣n thương sâu sắc? Phải biết để ư từng chi tiết nhỏ nhỏ để làm vợ ḿnh vui. Nh́n nét mặt người vợ thấy có ǵ không vui phải biết t́m nguyên nhân xem v́ bệnh hay có điều ǵ làm vợ ḿnh buồn. “Anh có lỡ nói điều ǵ làm cho em buồn chăng?” hay “Hôm nay em có mệt ǵ chăng?”… chứ không phải lúc rớt khăn th́ lượm, sau thấy vợ té cái ạch, chỉ ḍm ḍm rồi đi thẳng.
Rồi những khi vợ nấu cơm bưng lên, dù hôm ấy vợ nấu ăn không ngon, nhưng người chồng phải hiểu công lao cực khổ của người vợ, vất vả v́ ḿnh. Vợ hỏi: “Hôm nay anh ăn cơm ngon không?” th́ cũng trả lời: “Nấu ngon hơn bà nội anh nấu hồi đó?” Hỏi: “Bà nội anh nấu ăn thế nào?” “Hồi đó mỗi lần bà nội nấu cơm, anh toàn trốn ra ngoài ăn phở. Giờ em nấu ăn ngon hơn một chút”…. (chồng như vậy biết kiếm t́m ở đâu nhỉ? )
Ngoài ra, cách cư xử với nhau trong cuộc sống cũng cực kỳ phức tạp. Rồi bổn phận với họ hàng cha mẹ hai bên… Lỡ làm dâu mà nhà chồng không thương, mẹ chồng, em chồng thay nhau nói xấu,… Bao nhiêu điều phải học trước khi bước vào cuộc sống hôn nhân.
Rồi những khi khổ cực, thái độ ḿnh phải sống như thế nào đối với vợ ḿnh, chồng ḿnh. Người ta hay nói: “Giàu đổi bạn, sang đổi vợ”. Có những lúc khổ cực quá chịu không nổi, thấy có người khác ḿnh liền đi theo, hoặc có khi vừa giàu th́ ḿnh bỏ người kia,… Đó là không “đồng cam cộng khổ”.
|