View Single Post
Old 10-05-2019   #264
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,150 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Từ chiếc tàu buôn của Ư năm xưa, 68 thuyền nhân, cộng với “công dân của đại dương”, bé Biển, được đưa về trại tỵ nạn Pulau Bidong của Malaysia. Từ đó, họ đi định cư ở nhiều nước khác nhau. Vinh định cư ở Mỹ. Gia đ́nh nhỏ ba người của bé Biển đi Ư v́ cảm kích ḷng tử tế của thủy thủy đoàn trên thương thuyền của Ư, và v́ bé Biển mang quốc tịch Ư.

Từ đó, bận rộn với cuộc sống mới với một khởi đầu mới ở quê người, Vinh không c̣n dịp liên lạc với bất cứ một thuyền nhân nào trên chuyến tàu vượt biển năm xưa.

Gia đ́nh bé Biển đến Ư, ổn định cuộc sống. Họ làm hôn thú cho ḿnh và khai sinh cho con ở Ư. Trên khai sinh, tên của bé Biển là Nguyễn Thị Đại Dương. Và như một kỷ niệm suốt đời mang theo, sợi dây chuyền với chiếc mỏ neo bằng vàng luôn nằm trên cổ em từ lúc chỉ mới vài ngày tuổi. Vài năm sau, họ có thêm một cậu con trai sinh ở Rome, vẫn có cái tên Việt Nam là Nguyễn Thái B́nh, tên Ư là Grato (nghĩa là cảm ơn). Đó là cách để họ nhớ đến Thái b́nh dương với ân t́nh từ rất nhiều người cả Việt Nam lẫn Ư.

Cho đến một ngày nọ, tin tức địa phương từ một tờ báo về chuyện một ngưởi thuyền trưởng tài ba, nhân từ về hưu sau hơn 30 năm lênh đênh trên các đại dương, giúp họ t́m ra vị thuyền trưởng đă cứu vớt con tàu nhỏ bé năm xưa của những người Việt Nam tỵ nạn. Họ t́m đến gặp ông, và lần này đă có thể nghe ông kể lại câu chuyện và tâm trạng của ông năm xưa bằng tiếng Ư. Sau đó, họ được ông tặng tấm h́nh chụp con tàu tỵ nạn dạo nào, trên đó có họ gầy yếu xanh xao, có đứa con đầu ḷng, bé Biển hăy c̣n đỏ hỏn, không có sữa uống, được nuôi bằng nước cháo.

Tấm h́nh được họ mang đến tiệm, nhờ chuyển qua dạng một cái plaque treo tường. Họ làm cho ḿnh một, và một plaque thứ hai để dành tặng cho ông bác sĩ trẻ năm xưa giúp bé Biển chào đời an toàn trên sàn tàu vượt biên.

Bước vào thế kỷ 21, khoa học phát triển, google search giúp họ t́m ra bác sĩ Vinh. V́ ngày xưa trước lúc rời trại tỵ nạn, họ có hỏi thăm tên họ của Vinh. Nhờ một người bạn ở San Jose giúp đỡ thêm, họ đưa bé Biển, đă là một Bác sĩ sản khoa ở Ư, qua Mỹ thăm Vinh.

Cô bác sĩ trẻ người Ư gốc Việt nói với ông bác sĩ đă qua tuổi trung niên người Mỹ gốc Việt, bằng tiếng Việt rơ ràng, khúc chiết với giọng Huế pha Saigon:

– Thưa bác, con cảm ơn bác đă giúp cho con chào đời an toàn trên biển. Nghe ba mẹ con kể lại, và nhớ ơn bác năm xưa, con đă học sản khoa. Có lẽ suốt đời con không có cơ duyên đặc biệt như bác đă làm ngày con ra đời. Nhưng con nhớ hoài chuyện đó và vẫn kể cho bệnh nhân của con nghe khi họ sắp chuyển dạ để giúp họ thêm can đảm.. Con cảm ơn bác rất nhiều.


*
Thay cho lời kết:

Năm 2011, trong một lần đến họp và tập hát chuẩn bị cho hội ngộ cựu học sinh Ngô Quyền toàn thế giới lần thứ 2, ở pḥng mạch của bác sĩ HQM, một đàn anh Ngô Quyền, chúng tôi thấy một plaque h́nh thuyền vượt biển khá đẹp, và được nghe kể lại một chuyện cảm động trên tàu thời đó.

Tấm plaque treo tường với chiếc ghe nhỏ bé chơ vơ giữa biển xanh đă thu hút sự chú ư của chúng tôi, một cựu thuyền nhân. Có những t́nh cờ trong cuộc sống để lại một dấu ấn suốt đời mang theo. Xin được ghi lại vài nét của một trong những chuyện không bao giờ quên trong lịch sử thuyền nhân. Hy vọng đời sống luôn có những người trọng t́nh nghĩa như những nhân vật trong chuyện, và những hạnh ngộ bất ngờ luôn luôn làm cho đời sống đẹp hơn.


(Viết từ một bức h́nh ở pḥng mạch của BS Huỳnh Quan Minh.
Thung lũng hoa vàng- đầu mùa xuân 2015)
Nguyễn Trần Diệu Hương
-https://www.ngo-quyen.org
florida80_is_offline  
 
Page generated in 0.05017 seconds with 9 queries