View Single Post
Old 10-15-2019   #491
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,149 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Không Tâm trong Thiền Học
Doăn Quốc Sỹ






Xin thưa ngay: dùng ngôn ngữ hữu hạn của tha nhân để nói về Thiền thật chẳng khác nào muốn vồ bướm bằng cành tre, muốn đựng mây hồng trong hộp sắt. Do đó xin quư vị thông cảm trước mà thứ lỗi cho những sai sót lời bất cập ư! Ôn lại thuở xa xưa, tôi chẳng nhớ ḿnh đă để ư đến Thiền từ bao giờ, chỉ biết chắc rằng những ư tưởng nhuốm màu Thiền đă nhật tích nguyệt lũy thấm dần vào tôi như những giọt nước rơi liên tục làm lơm phiến đá. Trên các sách báo, gặp bất kỳ đoạn nào bài nào nói về Thiền tôi cũng đọc. Rồi cái ǵ hợp với ḿnh th́ nhớ -- nhiều khi chỉ nhớ mamg máng -- c̣n cái ǵ rơi vào quên lăng ắt là những cái vô bổ với tạng ḿnh! Tôi vẫn nghĩ một cách chủ quan rằng thái độ học Thiền như vậy mới thật là ... Thiền! (Nghĩa là hồn nhiên, vô tư, thanh thản!)

Nhớ lại mùa hạ 1967 tôi đương theo học tại FSU (Florida State University) -- tại ngay Tallahassee, thủ phủ Tiểu Bang -- và đă được một người bạn Mỹ yêu đạo Phật tặng cho cuốn sách Thiền xinh xinh mang tên Zen Buddhism xuất bản tại New York năm 1959. Lần đó tôi được đọc những giai thoại dí dỏm về Thiền giữa màu sắc bừng sáng của những loại hoa cúc, hoa hải đường, hoa đỗ quyên (azalea)... phảng phất mùi hương thanh thanh của hoa mộc lan (magnolia). Đôi khi vào dịp cuối tuần tôi ngồi đọc say sưa dưới bóng rừng ngợp màu rêu, loại rêu ngan ngát tím bao phủ lấy các cành cây và rũ xuống như tơ liễu. (Quư vị nào đă từng ở hoặc có dịp qua thăm Florida, hẳn c̣n nhớ phong cảnh với những màu sắc đặc biệt này của miền Nam nước Mỹ). Những dụ ngôn, những giai thoại về Thiền được đọc vào dịp đó, trong khung cảnh đó, đă giúp tôi suy tư và tự khám phá thấy cái bất lực thê thảm của lư trí đơn thuần.

Ḍng đời như ḍng sông không một sát-na nào ngừng trôi chảy. Nô lệ cho lư trí đơn thuần, ham cắt xén th́ chỉ thấy được cái ngưng đọng, cái chết! Nhưng khái niệm con đẻ của lư trí chật hẹp và khô cứng kia làm sao chộp được ḍng thực tại không ngừng, triền miên trong thế tương sinh tương lập -- đối tượng của Thiền?!

Mỗi chúng ta là một que diêm sáng! Không ai sáng hộ ta -- ta phải tự sáng lấy, tự chiêm nghiệm lấy Thiền! Que diêm khi tắt đi, chút khói xanh để lại... Rồi chính chút khói xanh đó cũng tan loăng nốt và biến hẳn -- như vết chân cát xóa! Tuy nhiên cũng nên chộp lấy chút ít khói xanh c̣n trong giây phút phiêu lăng đó -- bởi dù cho khái niệm không chuyên chở được thực tại, nhưng người ta vẫn có thể nương vào khái niệm để t́m đến thực tại. V́ vậy vào năm đó tôi mới quyết tâm viết tập sách mang đầu đề VÀO THIỀN và cho xuất bản lần đầu vào năm 1970 -- thấm thoát cách đây đă ngót 30 năm -- trên một phần tư thế kỷ rồi.

VÀO THIỀN cuốn sách mỏng xinh có 60 trang, thuở đó khi vừa được ấn hành đă được độc giả đón nhận nồng nhiệt -- và tôi đă phải cho tái bản lại khoảng năm, sáu lần trong ṿng chưa đầy hai năm. Tôi xin thuật lại một vài giai thoại trong tập VÀO THIỀN đó.

1. Một Cách Đạt Ư Vô Ngôn Hảo Diệu

Một thiền viện mới được thành lập, thiền sư Hyakujo cần tuyển chọn một người để trông nom thiền viện đó. Tiên sinh cho gọi đám môn đệ tới, chỉ một chiếc b́nh chứa đầy nước và nói.

"Trong các con, liệu có ai giải thích được cái này là cái ǵ mà không cần gọi đến đích danh nó?"

Thiền sinh trưởng pḥng được phép phát biểu trước. Anh chàng nói:

-"Nó đứng thẳng, nó rỗng ḷng nhưng nó chẳng phải là chiếc giày bằng gỗ!"

Một thiền sinh khác dùng lời gợi ư.

- "Nó chẳng phải là cái ao, bởi người ta khênh nó được!"

Thiền sinh em út phụ trách việc bếp nước, lẳng lặng đứng lên lấy chân đạp chiếc b́nh vỡ lăn chiêng, nước tung tóe ra sàn. Một cách đạt ư vô ngôn hảo diệu! Ư thức dính liền với thực tại khi b́nh vỡ lăn chiêng, khi nước chảy lênh láng! Sư phụ ưng ư! Thiền sinh được cử trông coi thiền viện!


2.Chân Không Diệu Hữu.

Nói đến Thiền là nói đến Không Tâm. Nhưng xin đừng quên phần đi song hành với Không tâm là diệu hữu. Bỏi v́ nếu chỉ đơn thuần có không tâm thôi th́ đó là ngoan không, cái không trống rỗng, không có ǵ.

Một thiền sinh trẻ tuổi kia, lần đầu tiên tới thăm một thiền sư. Vừa ngồi xuống anh chàng đă huênh hoang lấy le, cất giọng thao thao.

- "Làm ǵ có tâm, làm ǵ có trí, làm ǵ có thân xác! Làm ǵ có thiện, làm ǵ có ác! Thày chẳng có, tṛ cũng không, chẳng có cái cho đi, chẳng có cái lấy về, có cái ǵ trên đời này mà là thật đâu? Cái chính thật là Hư Vô!

Vị thiền sư ngậm ống điếu b́nh thản ngồi nghe, không thốt nửa lời. Chợt tiên sinh với lấy chiếc roi bất thần giáng xuống một cái thật mạnh lên người thiền sinh. Thiền sinh hốt hoảng vùng dậy, không giấu được vẻ giận dỗi, nhưng c̣n lúng túng chưa biết nói sao. Thiền sư điềm tĩnh cất lời:

- "Nếu quả thực chẳng có ǵ trên đời này là thực và tất cả là hư vô th́ sự giận dữ của ngươi từ đâu đến? Hăy suy nghĩ thêm về điều đó!"

Thiền sư ắt hẳn đă muốn dạy thiền sinh đệ tử bài học về Chân Không Diệu Hữu -- đồng thời c̣n hàm ư nhắc lại tinh thần phá chấp của Thiền.

Từ xưa Không tâm vẫn là một trong nhiều đề tài cơ bản trong Thiền Học.

Để minh họa thế nào là Không tâm xin được nhắc lại ba giai thoại về Không tâm như sau.


Giai thoại Một:

Có hai thiền sinh, sau khi đă hoàn tất nhiệm vụ sư phụ giao phó, đương cùng đi sát cánh bên nhau trên đường về. Cả hai vui vẻ đàm thoại về một vài đề tài quen thuộc gần gũi với nếp sống hàng ngày.

Chợt cả hai ngừng nói chuyện! Phía trước mặt một thiếu nữ xinh đẹp bộ đồ mới tinh đương đứng khựng trên vỉa hè, nh́n thẳng xuống bên dưới mặt đường ngập nước. Rơ ràng nàng đang lúng túng không biết làm cách nào qua được bên kia đường để trở về nhà mà không bị vấy bẩn bùn nước.

Thiền sinh A lẳng lặng tới bế nàng trên hai cánh tay, bước xuống lội qua khoảng bùn nước, đặt nàng sang bên vỉa hè cao ráo để sau đó nàng thảnh thơi cất bước trên đường về. Suốt trên quăng đường c̣n lại trở lại thiền viện, thiền sinh B không tươi vui tṛ chuyện với người bạn như rồi nữa, trái lại khuôn mặt đăm chiêu cố nén điều bực bội. Không khí im lặng thật nặng nề!

Chỉ c̣n một quăng đường nhỏ nũa là về đến Thiền viện, thiền sinh B không thể nhịn nổi hơn được nữa bèn cất giọng vô cùng bất măn thống trách thiền sinh A.

- "Tôi xin hỏi đạo hữu. Là một người tu hành mà đạo hữu đi bế một thiếu nữ đẹp trên tay - qua quăng đường lội, đặt nàng sang bên kia đường. Như vậy coi được không?"

Thiền sinh A vẫn giữ nguyên vẻ b́nh thản -- rất Thiền -- chỉ hơi mỉm cười đáp lại:

- "Đạo hữu ơi - tôi đă giúp nàng qua khoảng lầy lội rồi! Đặt nàng sang bên kia đường để nàng trở về rồi! Ai ngờ đạo hữu c̣n tiếp tục cơng nàng về đến tận đây!"

Quư vị vừa chứng kiến trường hợp một Không tâm hàm ngụ thái độ hồn nhiên, b́nh thản.

Giúp người xong, giữ ḷng buông thả, thung dung!

Đúng với bài thơ Thiền tứ tuyệt:

Nhạn quá từng không
Ánh trầm hàn thủy
Nhạn vô di trích chi ư
Thủy vô lưu ảnh chi tâm

Tôi dịch sang thơ Việt như sau

Nhạn vỗ cánh cao bay miết mải
H́nh nhạn chim dưới đáy nước kia
Nhạn nào lưu dấu làm chi
Nước trôi cũng mặc kẻ đi người về
florida80_is_offline  
 
Page generated in 0.04355 seconds with 9 queries