R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,150 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
|
Các pháp Bồ-tát nên tránh
Bài liên quan
Có phải thường niệm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát sẽ sinh được con theo ư muốn?
“Này Đại ca-diếp! Bồ-tát lại cần thân cận ba pháp: Ĺa hẳn sự đánh đập, chẳng mắng nhiếc người, ban sự vô úy cho người đang kinh sợ.” Đánh đập, mắng nhiếc là cái quả của ghét bỏ, sân hận. Bồ-tát có tâm từ không làm việc đó. Đây là nêu cái quả không nên làm mà Bồ-tát tại gia phải tu ở nhân, mới tránh được quả ấy. Ḷng từ nếu chưa đủ, các tướng ấy đủ duyên sẽ xuất hiện, th́ cần dùng quán từ bi, quán nhân duyên và dùng pháp nhẫn để đối trị.
Có tâm bảo vệ, không để người sợ hăi là cái quả của bi từ. Tâm Bồ-tát nếu an b́nh và bi từ, chúng sinh hữu duyên khi thân cận, nhất định nhận được b́nh an. Đó cũng là một dạng mang vô úy đến cho người đang kinh sợ.
“Này Đại Ca-diếp, Bồ-tát tại gia không nên làm ba điều này: Không buôn bán người nam người nữ. Không mang thuốc độc cho người. Không nên gần gũi người làm các việc trên”. Cũng nói: Này Đại Ca-diếp! Bồ-tát tại gia lại chẳng nên đến nhà dâm nữ, chẳng nên gần gũi những người mai mối, chẳng ở chỗ hàng thịt sát sinh”. Đây là dạy cho hàng Bồ-tát sơ phát tâm, tâm Bồ-đề mới phát, định tuệ chưa đủ. Không nói cho hàng Bồ-tát ư sinh thân mà định tuệ đă vững vàng. Hạng này nương chủng tập, theo nguyện lực, vào thế giới chúng sinh làm hạnh đồng sự, trong bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Không nên gần gũi, v́ sự gần gũi dễ sinh nhiễm ô. Lại, gần gũi được là do đồng khí, tức Bồ-tát đă có sẵn các chủng đó. Nếu không có định lực và trí tuệ, chủng đó sẽ phát tán mạnh khi đủ duyên, nên nói không nên gần gũi.
“Này Đại Ca-diếp! Những đồ vật bố thí của người khác, không luận ít nhiều xấu tốt, nếu chủ nhân không mời thỉnh thời không nên tự ư mang bố thí. Khuyên người xuất gia và không làm trở ngại người muốn xuất gia. Với kẻ xây dựng chùa tháp nên trợ giúp, cũng không nhân việc xây cất đó mà lấy tiền của đồ vật”. Bồ-tát th́ không thâm lạm của người. Trong việc bố thí, cũng không nên tự quyết định mọi việc khi tiền của không phải của ḿnh. Đây là ngăn ngừa tâm tự thị.
“Chẳng trở ngại người thuyết pháp, phải khuyến thỉnh người thuyết pháp, thường thắp đèn đuốc. Chẳng ngăn trở thân thuộc ra mắt Tăng bảo và nghe Chánh pháp”.
Về việc khuyên người xuất gia, không làm trở ngại người muốn xuất gia, cũng như chẳng trở ngại người thuyết pháp và nghe pháp… là nói đối với người thuyết Chánh pháp, kẻ xuất gia chân chánh và nơi xuất gia là trụ xứ có thể giúp người tu học Chánh pháp. Trường hợp xuất gia v́ danh lợi, thuyết tà pháp và xuất vào chỗ không chân chánh th́ không nói như vậy. Với những bất chính đó th́ cản mới là tốt. Việc này đ̣i hỏi Bồ-tát phải có trí tuệ. Không, th́ nên dừng ở cửa trung đạo, không khuyên cũng không cản, hầu tránh sai lầm.
20170706234535_30685
V́ sao không nên ngăn cản người xuất gia? V́ “Thấy người xuất gia tu tŕ tịnh giới, hướng đến chỗ giải thoát, mà phá công việc xuất gia của người ấy, làm việc ngăn cản, th́ khi sinh ra thường bị mù, không thấy Niết-bàn. Như quán vô minh duyên hành, hành duyên thức v.v… sẽ được giải thoát, do phá người xuất gia, hủy hoại con mắt trí tuệ của họ nên mắt tuệ của ḿnh bị che mờ.
Bài liên quan
Tôn thờ h́nh, tượng ngài Bồ Tát Di Lặc
Từ đời này đến đời khác sinh ra bị mù, không thấy được tam giới là do ngăn cản người xuất gia vậy”. Kinh ghi rơ “Người xuất gia tu tŕ tịnh giới, hướng đến giải thoát”. Cản kẻ xuất gia chân chính như vậy, quả báo mới bị mù và không có trí tuệ. Hành giả tu Phật mà không có trí tuệ, nh́n gà hóa cuốc, không thấy được các pháp duyên khởi thế nào v.v… th́ khó mà thành tựu Phật đạo.
Thắp đèn đuốc, để ḿnh người được sáng, nếu hồi hướng phước ấy về quả Bồ-đề vô thượng th́ tương lai ḿnh và người đều sáng, tức định tuệ được vững vàng.
Trừ bỏ thói quen thế gian
“Này Đại ca-diếp! Bồ-tát cần có ba việc: Ĺa những sự buông lung chơi bời, theo thế gian cho tặng lẫn nhau, cùng lựa chọn ngày giờ tháng tốt, thành khẩn tránh nhận lănh nhiều, phải nên tinh tấn siêng học Chánh pháp”.
Đây là ngăn dứt các thói quen mà người tại gia đă huân tập trong nhiều kiếp. Cho tặng lẫn nhau, buông lung chơi bời, chọn ngày lành tháng tốt, thích nhận lănh nhiều… Chính là giúp phá trừ Tập đế trong Tứ đế.
Cho tặng lẫn nhau nói đây, là cách dùng tài vật để lấy ḷng nhau, không phải do thân t́nh quư mến mà tặng. Lại dù quư mến mà tặng th́ cũng cần giảm bớt. V́ thứ ǵ thành lệ sẽ làm mất thời gian tu tập, nhất là tu tâm. Nếu cứ để tâm cho người này cái này, tặng người kia cái kia, lo cho chu toàn mọi thứ, th́ tâm khó yên vị. Tập “khởi tâm” ngày càng huân mạnh. Phước trời người th́ có, nhưng an tịnh tâm th́ không. Không dừng chỉ được sự loạn động của vọng tâm th́ định tuệ không nương đâu phát huy được.
Không phải chỉ dừng cho mà c̣n tránh nhận lănh nhiều. Thích nhận lănh là h́nh thức của tâm tham. Bồ-tát không có tâm ấy. Nếu nhận lănh nhiều do duyên tự mang tới, cũng là ṿng xoáy của nợ nần. Chẳng phải lỗi của Bồ-tát nhưng cũng là duyên khiến luân hồi trong sự ràng buộc. Chưa đủ năng lực trả nợ (mà bản thân vẫn tự tại) th́ Bồ-tát sẽ mất ḿnh trong ṿng xoáy trả vay, chẳng c̣n thời gian tu hành.
Hiện trạng người tại gia phát tâm Bồ-đề rồi mà không có thời gian cho việc tu hành, cứ loay hoay măi với những thứ gọi là trách nhiệm, bổn phận, Phật sự v.v… là đang vướng ḿnh vào cái dây nợ nần vay trả, v́ từng nhận lănh nhiều. Nếu không cho việc trao tặng là do tu hành tốt mà có, th́ sẽ tránh được tâm thích nhận lănh nhiều.
Tin nhân quả th́ không tin ngày lành tháng tốt. Đă tin có ngày lành tháng tốt th́ không tin nhân quả. Tà kiến xuất hiện th́ tà nghiệp, tà mạng v.v… xuất hiện. Tu phước trời người, việc đó c̣n không nên, huống là tu Bồ-tát hạnh. Ḿnh lầm th́ dạy người cũng lầm. Tội không kể xiết.
Buông lung chơi bời, là không thực hành độ Tinh tấn trong Lục độ Ba-la-mật. Muốn không buông lung chơi bời th́ cần tập trung vào việc chính của Bồ-tát, là dành thời gian tu học và áp dụng những ǵ đă tu học vào đời sống thường nhật. Bởi không tập trung cho việc chính này th́ không hiểu về nhân quả, nhân duyên, không biết ǵ là thiện, ǵ là ác mà làm và tránh.
phat-da
Tổng kết
Đối với các việc trên, Bồ-tát nên khởi tâm kiên cố và tinh tấn thực hành. Kiên cố dùng nhiều phương tiện để nhiếp lấy Phật trí, dùng nhiều khổ hạnh để nhiếp thọ Phật trí. Nên phát nguyện kiên cố như thế để thêm lực tin cần, vĩnh viễn không rời Đạo vô thượng.
Bài liên quan
Cách bài trí tượng chư Phật, chư Bồ tát ở các chùa Việt
Kinh cũng nêu các pháp khiến Bồ-tát thối tâm qua Thanh văn thừa và Duyên giác thừa. Bồ-tát cần biết để tránh.
1- Sợ ba ác đạo, xem Đạo vô thượng quá khó, không thể tu tập những thiện căn đă từng tu tập, với pháp lành nản ḷng cho là khổ, với vật đă bố thí sinh tâm hối tiếc không hồi hướng cầu Phật trí, chỉ thích học rộng, không tinh cần thực hành hạnh Đại thừa, th́ thối tâm qua Thanh văn thừa mà nhập Niết-bàn hóa thành.
2- Dù đă phát tâm Bồ-đề nhưng bỏn xẻn Chánh pháp, ham coi sao hạn và đoán việc cát hung của thế gian, giải đăi không tu học hết các pháp trợ Bồ-đề, th́ thối tâm qua Duyên giác thừa.
Cũng nêu các pháp khiến vun trồng căn lành và chứng Bồ-đề vô thượng:
- Thọ tŕ năm giới.
- Siêng năng tu tập nghiệp của ḿnh.
- Không ưa thích lục trần, của cải chức tước, chẳng tŕu mến quyến thuộc.
- Không ca ngợi vui ngũ dục với người khác.
- Phát nguyện thôi gần gũi phụ nữ (nam giới), từ nay đến khi chứng Bồ-đề vô thượng không gặp sự vui ngũ dục thế gian.
- Nghe kinh Niết-bàn sinh ḷng tin, cầu quả Niết-bàn và tinh tấn thực hành.
- Căn lành có được đều hồi hướng Bồ-đề vô thượng. Nguyện chư Bồ-tát tại gia khởi tâm kiên cố và tinh tấn với con đường ḿnh đang đi.
Chân Hiền Tâm
#Bồ tát tại gia
|