View Single Post
Old 10-16-2019   #524
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Rep Power: 162
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

3. Nhân lành quả ngọt




Kinh nghiệm bản thân của tôi là ở đời muốn làm chuyện phước đức quả thật rất khó khăn, mà làm việc tội lỗi th́ dễ hơn nhiều. Riêng tôi chỉ mới có niềm mơ ước thôi mà đă gặp phải bao nhiêu là thử thách!




Đầu tiên tôi đứng ra h́nh thành Ban vận động thành lập ngôi chùa Việt Nam mà tôi là tổng thư kư. Cùng với một số bạn bè thân hữu, tôi bỏ ra bao nhiêu công sức mới vận động được vị thống đốc bang Bihar đồng ư bán cho hai mẫu đất với giá tượng trưng một đồng rupi vào năm 1974. Lúc bấy giờ chúng tôi là những người vô danh tiểu tốt nên phải kiên tŕ lắm mới đạt được thành công này. Tuy nhiên người chủ tịch của Ban vận động lại cất giữ giấy cấp đất mà không có động thái nào xúc tiến thêm. Theo điều kiện ghi trong quyết định giao đất, trong ṿng 24 tháng người được cấp phải sử dụng miếng đất này, quá thời hạn đó chính quyền sẽ lấy lại để cấp cho người khác. Thế là sau hai năm án binh bất động, miếng đất đương nhiên bị chính quyền địa phương thu hồi. Đây là một điều vô cùng đáng tiếc và tôi phải mất đến hơn mười năm trường lao tâm khổ trí mới mua được khu đất khác để xây chùa. Từ sự việc này tôi rút ra kinh nghiệm hễ ḿnh có khả năng làm một việc ǵ, tốt hơn hết là cứ âm thầm mà làm, nếu được th́ khi nào làm xong rồi mới nên nói.




Song song đó tôi vẫn tiếp tục hoàn tất chương tŕnh đại học. Khi vừa tốt nghiệp tôi được bổ nhiệm làm trợ lư cho người thầy của ḿnh tại đại học Nantes là giáo sư Yves Durant, nhà quư tộc sinh trưởng trong một ḍng họ lâu đời của nước Pháp. Thời kỳ này có một việc xảy ra mà hệ quả tác động nhiều đến công việc cũng như cuộc sống của tôi sau này.




Lần đó giáo sư Durant nhờ tôi đến trông nhà giúp trong thời gian vợ chồng ông đi nghỉ hè. Một ông Tây nhà giàu đă rắc rối huống chi thầy tôi thuộc ḍng dơi vua chúa, cuộc sống lại càng phức tạp và kiểu cách hơn nhiều. V́ vậy trước khi giao nhà ông bà cẩn thận dặn ḍ tôi đủ điều, trong đó việc quan trọng nhất là để mắt đến đàn chó cưng.




Tôi được sắp xếp ở trong một căn pḥng riêng đầy đủ tiện nghi. Hằng ngày tôi trông coi mọi việc trong ṭa nhà một cách chu đáo, siêng năng tưới vườn hoa, chiều chiều lại dẫn đàn chó đi dạo.




Một hôm nhân lúc rảnh rỗi tôi đi thơ thẩn trong sân, khi đến chỗ nhà để xe ở kế bên chuồng ngựa, thấy nơi này không được sạch sẽ nên tôi nảy ư nghĩ dọn dẹp và bỏ ra mấy ngày để quét dọn lau chùi. Tôi mang đôi bốt cao cổ và gắn ṿi xịt nước bằng máy để tẩy uế những chỗ rơi rớt phân ngựa. Bỗng nhiên tôi nh́n thấy trong góc nhà xe có một vật ǵ lóe sáng. Tôi nhặt lên, đem rửa sạch thấy nó chiếu lóng lánh thật đẹp.




Lần đầu tiên trong đời cầm trên tay một viên đá óng ánh, tôi chẳng phân biệt được đây là loại đá ǵ. Ngày hôm đó tôi đi ngay xuống vùng Deauville. Nơi đây có các ṣng bạc và trường đua ngựa danh tiếng, thu hút nhiều khách du lịch giàu tiền lắm bạc, đặc biệt là các triệu phú người Ả Rập. Tôi đến khu vực chợ trời của dân chuyên mua bán nữ trang và đưa chiếc nhẫn ra nhờ định giá. Chủ cửa hàng đo đạc, săm soi một hồi rồi cho biết đó là hột xoàn loại tốt nhất và đưa ra một cái giá cao ngất, tương đương với 50.000 đô la Mỹ, khiến tôi hoàn toàn sững sờ!




Tôi hoang mang lấy lại viên đá bỏ túi rồi vội vă quay đi. Việc đầu tiên tôi đi mua ngay mấy cây kim tây, bỏ viên hột xoàn vào túi trong rồi cẩn thận gài chặt lại. Chưa an tâm, lâu lâu tôi lại đưa tay sờ túi xem viên kim cương c̣n nằm yên ở đó hay không. Rơ ràng, lợi đâu chưa thấy mà tự nhiên lại rước mối lo vào người.




Đầu óc tôi rối bời, nghĩ rằng có lẽ ḿnh nghèo quá nhưng có ḷng từ bi, nhiều tính tốt, nhờ ơn đức cha mẹ, thầy tổ… nên Phật Trời thương mà ban lộc. Số tiền bán viên kim cương là cả một gia tài lúc bấy giờ, đủ để mua một căn nhà ba bốn pḥng ngủ tại kinh đô ánh sáng. Về đến nhà ḷng tôi cảm thấy lâng lâng, tự nhủ có lẽ nhờ ḿnh theo học một bậc chân sư nên bây giờ được hưởng phước. Nhưng lúc đó những lời Thầy dạy bỗng văng vẳng bên tai làm tắt niềm hứng khởi. Rồi tôi lại tự bào chữa, rơ ràng ḿnh không ăn cắp mà chẳng qua nhờ có ư tốt, tự nguyện lau dọn nhà cửa nên mới t́nh cờ nhặt được của rơi.




Suốt một tháng sau đó tôi cứ bị dằn vặt bởi ư nghĩ không biết nên trả hay giữ? Nghĩ đến việc trả thấy cũng tiếc v́ trong đời dễ ǵ có được một số tiền lớn như thế. C̣n đang phân vân lưỡng lự, tôi tiếp tục đi đến cửa hiệu kim hoàn tại quảng trường Place Vendôme nổi tiếng thanh lịch, nơi những tay triệu phú và các ông vua dầu hỏa thường lui tới t́m mua nữ trang cho các mệnh phụ phu nhân. Nơi này xác nhận đây là viên kim cương đắt giá và nh́n tôi với vẻ nghi ngờ khiến tôi phải vội vă bỏ đi ngay.




Tôi bèn hỏi ư kiến vài người bạn thân thiết, ai cũng bàn cứ giữ khiến tôi yên tâm nghĩ rằng việc ḿnh làm không có ǵ sai quấy. Bạn bè đồn đại với nhau rồi ṭ ṃ kéo tới yêu cầu tôi cho xem viên kim cương khiến tôi bắt đầu hốt hoảng, e ngại viên ngọc quư này không khéo lại hại đến thân. V́ vậy tôi không lưu lại lâu đài nữa mà ra mướn khách sạn bên ngoài để đừng ai biết chỗ ở của ḿnh.




Khoảng một tuần lễ sau vợ chồng vị giáo sư trở về. Nghe nói tôi đang ở tại khách sạn, ông thầy cười nói đùa dạo này tôi tiền bạc rủng rỉnh lắm hay sao mà lại ra ở bên ngoài cho thêm tốn kém, mà sự sang trọng, tiện nghi của khách sạn lại chẳng thể hơn ṭa lâu đài của ông bà.




Hôm đó tôi chờ cho ông bà ăn uống xong rồi mới lấy chiếc hộp bên trong có chiếc nhẫn kim cương đặt lên bàn. Bà vợ ngạc nhiên mở hộp, thoạt nh́n thấy chiếc nhẫn, bà tỏ vẻ rất sửng sốt rồi sau đó ôm chầm lấy tôi khóc nức nở. Th́ ra đây là chiếc nhẫn gia bảo từ thời các vua Louis truyền lại trong ḍng họ và cũng chính là chiếc nhẫn mà ông giáo sư đă trao cho vợ trong ngày cưới. Thế rồi sau đó chiếc nhẫn đột nhiên biến mất hồi nào không biết. Gia đ́nh ông hầu như xáo tung cả ngôi nhà nhưng vẫn không t́m ra. Cả hai ông bà đều vô cùng buồn rầu, không chỉ v́ giá trị vật chất của chiếc nhẫn mà quan trọng hơn đây là một kỷ niệm của ḍng họ và là vật gia bảo truyền qua nhiều đời. Không ngờ chẳng biết v́ lư do ǵ mà chiếc nhẫn lại nằm bên đống phân ngựa một cách bí ẩn như thế.
florida80_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px