View Single Post
Old 12-14-2019   #350
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,150 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

"Đi, Về – Về, Đi !" - Tạp Ghi Huy Phương









“Đi, về – Về, đi” là tên một bài thơ của Tạ Duy B́nh, đăng trên Tiền Vệ, viết lẫn lộn cả hai thứ tiếng Anh-Việt sau đây, xin trích một đoạn cuối:




“Đi, về – Về, đi

Đi, về -Trắng cơn mưa xóa con đường ṃn quen lối cỏ mọc phủ vết chân cũ.

Đi, về – Về, đi.

Don’t force it. Please! Don’t force it.


I just feel something… something… when I say: Đi, về – Về, đi.

Oh! How wonderful…!”

(Sydney – Hanoi, March/April 2009)


Thôi th́ cứ “Đi, về – Về, đi!”

Rơ ràng là ngày xưa, không ai bắt đi, mà ngày nay cũng không ai bắt về. Ngày xưa không ai kề dao vào cổ bắt ḿnh phải xuống ghe, ngày nay cũng không ai dí súng sau lưng để áp đảo ḿnh phải lên xe lái đi để xin một cái visa!

Cho nên đi hay về là tự nguyện. Chẳng cần phải kêu lên: “Don’t force it! Please don’t force it!”




Ngày mới bước chân lên đất liền, mừng như được sống lại, nhảy cẫng lên mà la to: – “Oh! Freedom! How Wonderful!” Ngày nay về, cũng ứa lệ, phải hét lên: “Oh! Fatherland! How Wonderful!” Ôi chốn quê hương đẹp hơn cả!

Phải có một điều ǵ đó vô h́nh ép buộc (force) khiến cho chúng ta nhất định không muốn trở về hay thôi thúc ta về. Chẳng qua là thời thế đổi thay, ḷng ḿnh thay đổi!

Thay đổi như thế nào?

Ngày mới tan hàng, mọi nhà hỏi nhau, có ai lâm vào cảnh phải đi “học tập cải tạo” không?

Chỉ ít lâu sau, phong trào bỏ nước ra đi bùng phát, người ta lại hỏi nhau rằng nhà có ai vượt biên được không?




Chỉ trong ṿng năm năm sau, câu hỏi đă thay đổi, có phần hân hoan, hănh diện: “Đă về Việt Nam lần nào chưa?”

Người trở về có lư do của ḿnh, đó là quê hương, mồ mả, bà con ruột thịt, có người c̣n cha mẹ già, hay nấm mồ cha ông cần nhang khói. Cũng có người nêu ra những lư do để về như xây lại nhà thờ họ, đám cưới cô cháu vợ, hay dự lễ bát tuần của ông bác.




Không ai là không hănh diện làm một người ở ngoại quốc ở các nước giàu có trở về cái xứ sở thực chất là c̣n nghèo nàn, không kể đến cảnh nhà cao cửa rộng, xe cộ đắt tiền lộng lẫy và lối sống xa xỉ, vương giả của một tầng lớp thống trị hay vin nhờ vào thế lực của sự thống trị.




Phần lớn người về bắt đầu đến lúc thấy khó khăn trong sinh hoạt ở nước ngoài, nhất là tại Hoa Kỳ, do vậy người th́ muốn về nước kiếm vợ, ca hát, đóng phim, diễn kịch, người th́ muốn về mua bán, kinh doanh kiếm lời. Qua lời phát biểu với báo chí trong nước đối với loại người này, họ thường phát biểu rằng, chuyện bỏ nước ra đi ngày trước là một chuyện lỡ lầm, nay đă biết thế nào là quê hương, cội nguồn, ruột thịt! Đây là lúc những đứa con lưu lạc trở về.
florida80_is_offline  
 
Page generated in 0.04696 seconds with 9 queries