Thread: Sưu tầm
View Single Post
Old 12-16-2019   #400
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,161 Times in 13,136 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Những Người Cha Thời a còng @ - Sương Lam









Chào quý anh chị,

Người Cha ở bất cứ thời gian nào, ở nơi chốn nào cũng thương yêu con cháu như Người Mẹ nhưng ít khi bày tỏ tình cảm đó ra mặt, nồng ấm như người Mẹ. Nói như thế không phải là Người Cha không có tình cảm gia đình đâu nhé. Lầm đấy!

Người Cha thương con theo cách riêng của ông và đa số con cái đều tuân phục, kinh sợ người Cha nhiều hơn Người Mẹ. Nhưng văn thơ thì lại ít khi nói và viết nhiều về Tình Cha. Có lẻ quý văn thi sĩ phái nam ít biểu lộ tình cảm ra ngoài mặt đối với cha, ông của mình vì chắc cũng giống y chang tính ý như ông cha của mình chăng?

Mời bạn thử xem quý ông cha thời a còng (@) này bây giờ giỏi như thế nào và có đáng khen không nhé. Bravo!

Sương Lam


Những Người Cha Thời a còng -@






Đây là bài thứ hai trăm bảy mươi chín (279) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo

Ở Mỹ hằng năm cứ đến ngày Chủ Nhật của tuần lễ thứ Ba trong Tháng Sáu là có Ngày Lễ Cha (Father’s Day) để gia đình sum họp chúc mừng người Cha trong gia đình được vui vẻ, hạnh phúc. Con cháu “Mỹ Vàng gốc Việt” chúng ta cũng bắt chước người Mỹ mừng Ngày Của Cha có thể mời ba hay ông của mình đi ăn ở nhà hàng, hoặc bà chủ nhà nấu vài món ngon mà ông thích rồi kêu con cháu về ăn cho vui hoặc tặng cho ông một món quà cho ông vui tí tị. Smile!

Tuy rằng những Ngày Lễ Cha hay Ngày Lễ Mẹ ở Mỹ có tính cách thương mại vì các hàng bán thiệp, bán quà, tiệm ăn cũng rộn rịp, đông khách hẵn lên. Nhưng theo thiển ý của người viết, đây là một ngày đặc biệt trong gia đình cần phải có vì it nhất người cha, người ông trong gia đình sẽ được vui khi thấy vợ con, các cháu còn nhớ đến mình. Với những người già sống trong viện dưỡng lão, thì ngày lể cha, lễ mẹ này càng quan trọng hơn nữa vi không có một người con nào vô tâm, bất hiếu đến nổi bỏ quên cha mẹ mình đang sống cô đơn ở đấy mà không đến viếng thăm.




Hình ảnh người Cha trong văn hóa đạo đức Á Đông ở các thế hệ trước rất uy phong, nghiêm khắc. Vị trí của người Cha trong gia đình rất quan trọng. Ông là gia trưởng, quyết định hết mọi việc lớn nhỏ trong gia đình. Vợ con, cháu chắt phải tuân theo không dám cải lại một lời. Thời ấy, đa sô phụ nữ đều ở nhà làm bổn phận vợ hiền chiều chồng, chăm sóc, dạy dỗ con cái. Ba tôi được má tôi chiều chuộng hết mực. Tôi còn nhớ không bao giờ má tôi để cho ba tôi vào bếp vì nơi ấy là giang san của quý bà nấu nướng hầu chồng hầu con và cho rằng đàn ông vô bếp là mất hết vẻ oai phong của đàn ông. Đàn ông mà lại đi làm chuyện của đàn bà. Thật là vớ vẩn, coi không được!




Có lẻ tôi bị ảnh hưởng nặng về quan điểm nói trên của má tôi, cho nên cho đến bây giờ, tôi vẫn không thích “tướng công” của tôi xuất hiện ở nhà bếp khi tôi đang nấu nướng. Có thể một phần vì chàng “cản trở lưu thông” các bước chân xê dịch của tôi trong gian bếp chật hẹp, phần khác để tránh “chiến tranh” có thể xãy ra bất cứ lúc nào khi hai nhà “lảnh đạo tối cao” bàn bạc công việc nơi nhà bếp, giang sơn của quý bà. Thôi thì đợi đến khi người viết nấu nướng xong rồi, tôi mời chàng “hạ san” xuống ăn cơm là vui vẻ cả làng. Thích nhé! Smile!




Bây giờ thì lại khác, các đấng ông chồng nào không vào bếp phụ vợ trong việc bếp núc, đi chợ, giữ con thì được (bị) xem là không biết thương yêu vợ, giúp đỡ vợ. Có nhiều bà mẹ chồng thuộc thế hệ trước, khi mới được bảo lảnh sang Mỹ đoàn tụ gia đình, chắc hẵn đau lòng lắm khi thấy cậu con trai yêu quý của mình bị vợ “đì” đủ mặt cho nên bà phiền trách con trai, con dâu làm cho gia đình thêm xào xáo, phiền muộn. Bà đâu có hiểu rằng ở xã hội văn minh vất chất Âu Mỹ, cả hai vợ chồng đều phải đi làm việc nên người vợ cần người chồng giúp đỡ, chia sẻ gánh nặng và trách nhiệm trong gia đình với nàng.
florida80_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.05170 seconds with 9 queries