Trong giới nghệ sĩ cũng tương tự, có lẽ hiếm có ai chỉ nhờ tiền cát sê trên sàn diễn mà dám mua một cái váy vài ba tỷ đồng.
Đối với người b́nh thường, có lẽ không cần nhắc lại con số năng suất lao động của một người Singapo bằng… 15 người Việt.
Đó là chưa kể có những quan chức chỉ số tiền mất trộm ở cơ quan cũng lên tới… 3 tỉ đồng!
Tất nhiên là không có chuyện cào bằng và cũng không cổ súy cho tư tưởng “cướp của người giàu chia cho người nghèo”. Từ cổ xưa, xă hội đă có người giàu, kẻ nghèo. Nghèo khó không thể là “công trạng” và giàu có cũng không phải là tội lỗi.
Thế nhưng, sống xa hoa trong một xă hội c̣n nghèo khó, ăn chơi phè phỡn khi đồng bào ḿnh c̣n nghèo khổ th́ chắc chắn cũng không phải là lối sống đẹp mà có ǵ đó c̣n như bất nhẫn.
Mới biết các tỉ phú lừng danh trên thế giới đă sâu sắc, uyên thâm như thế nào khi họ dành hầu hết tài sản của ḿnh để làm từ thiện.
Và phải chăng đó cũng là khoảng cách giữa “đại gia” của ta và tỉ phú của thế giới?
Bùi Hoàng Tám
|