R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,163 Times in 13,136 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
Bỗng nhiên Nhân t́ tay vào ghế đá, bắn người lên. Đôi chân vừa chạm đất quét ngang, con gà bay lên nằm gọn trong tay Nhân. Ba gă thanh niên quá bất ngờ, không kịp một phản ứng nào. Nhân ngoạm một miếng vào đùi gà, nhai nhồm nhoàm. Ba gă thanh niên đă định thần, cùng hét lớn xông vào đứa đấm, đứa đá, đứa lên gối. Nhân vừa nhai, vừa cầm chắc con gà, xoay nhiều ṿng, hai chân đạp hai gă gần nhất đang chồm tới, tay c̣n lại đấm vào ngực gă kia. Ba tên bị bắn lui, kinh hoàng. Ba gă lại tiếp tục hè nhau tấn công thêm mấy bận nữa, nhưng chẳng làm ǵ được Nhân. Nhân vừa nhai vừa né đ̣n, rồi ra đ̣n nhưng chỉ mấy miếng đấm đá không nhằm chỗ hiểm. Cuối cùng cả bọn dừng tay. Gă râu xồm có vẻ đầu đàn hất hàm nhưng trong giọng nói có chút vị nể:
- Ông bạn ở đâu mà dám đến đây cướp gà của tụi này?
Nhân dừng nhai:
- Tôi đói quá, định xin mấy người anh em chút ǵ bỏ bụng, nhưng biết chắc là khó nên đành cướp vậy. Có ǵ các anh thứ lỗi.
- Ông ở băng nào mà ngón nghề cũng oách quá vậy?
- Chẳng có băng nào cả, thất nghiệp lang thang thôi….
Lời qua tiếng lại một hồi, hiểu được nhau. Giang hồ vốn trọng người tài, nên rồi cả bọn ngồi chung chiếu, nhậu suốt đêm thâu. Từ đó, Nhân nhập băng, lần hồi nhờ tài vơ nghệ cộng với trí thông minh, hắn trở thành đại ca của băng chợ B́nh Tây, từ từ lan ra một vùng khá rộng của khu Chợ Lớn, dưới trướng có vài chục đàn em, cùng nhau hành hiệp. Lúc đầu chỉ quanh quẩn công việc ở các chợ, lần lần nhảy vào bán mua, rồi buôn lậu đường dài. Càng ngày càng lấn sâu vào chốn giang hồ phạm pháp, tên tuổi của trùm Nhân nổi tiếng khắp chốn giang hồ là một đại ca mưu mô tuyệt diệu mà vơ công lại vô cùng thâm hậu, được đàn em vô cùng quư mến, tôn sùng. Tiền bạc vô ào ào. Nhớ bạn đang nghèo nhưng mặc cảm đang là thằng tướng cướp nên chẳng dám về t́m lại.
Giang hồ có lănh địa riêng, bán buôn cũng chia từng khu vực, các băng nhóm không được xâm phạm, vi phạm là sẽ có máu đổ ngay. Nhưng không lấn sân nhau th́ không tồn tại và phát triển được, nên đụng độ nhau là chuyện không thể tránh. Sau mấy tháng làm đại ca, một cuộc tranh chấp lănh thổ và mối lái giữa băng của Nhân và băng ALũ xảy ra. Đây sẽ là trận lớn, cả hai bên trang bị mă tấu, ống nước inox, dao bầu, kiếm nhọn. Một trận huyết chiến, một mất một c̣n, máu me tràn ngập chắc chắn sẽ không tránh khỏi. A Lũ là một đại ca máu mặt ở vùng này, trước tháng 4.75 là trùm khu Chợ Lớn – Phú Lâm, bị Ban bài trừ du đăng của cảnh sát Sài G̣n bắt giam ở Chí Ḥa, được thoát ra trưa 30. Hắn ngứa mắt trước ảnh hưởng càng ngày càng lan rộng của băng thằng Nhân, nên quyết đấu.
Nhân không muốn cuộc chiến diễn ra ồn ào, công an xuất hiện là điều bất lợi cho bản thân hắn và lũ đàn em, nên đến gần giờ máu đổ, Nhân đề nghị đấu tay đôi với A Lũ. Bên nào thắng sẽ được trọn quyền hoạt động toàn khu, bên thất bại sẽ giải tán hoặc gộp chung thành đàn em của băng thắng. A Lũ đồng ư ngay, bởi hắn là một tay vơ sư có hạng của vơ Thiếu Lâm. Hắn nh́n thân h́nh hơi thấp và dáng thư sinh của Nhân nên có vẻ xem thường. Cuộc đấu tay đôi sẽ diễn ra trong nghĩa địa nhị t́ khu cây da xà lúc nửa đêm. Hai thằng đúng là kỳ phùng địch thủ, bất phân thắng bại. Hơn nữa, Nhân cố tránh không sử dụng đ̣n chí mạng, chỉ muốn làm cho A Lũ và đám đàn em hắn tâm phục khẩu phục, nên cuộc chiến kéo dài hơn tiếng đồng hồ. Hai bên ra lệnh không được ḥ reo, tránh sự chú ư. A Lũ đúng là một tay vơ lâm đầy tài nghệ. Hắn tránh được nhiều đ̣n của Nhân và cũng phản đ̣n rất dũng mănh. Cuối cùng, không muốn kéo dài cuộc chiến, Nhân phải sử dụng đến ngón đ̣n giết người rất nguy hiểm. Hắn bấm ḿnh bay đến bức tường sau lưng A Lũ, chạy như gió trên tường rồi bắn ngược trở lại, tung cước ngay đầu A Lũ, A Lũ gục xuống như thân chuối bị đốn.
Đấu trường xôn xao. Cùng lúc ấy có tiếng chân chạy sầm sập, tiếng c̣i thổi và bóng nhiều công an xuất hiện ở cổng nghĩa trang. Cả bọn tháo chạy. A Lũ cố gượng dậy nhưng không nhấc ḿnh lên được. Đă chạy đi rồi, quay nh́n lại thấy A Lũ quằn quại không gượng dậy nổi, Nhân quay lại cơng A Lũ trên vai và cố thoát khỏi ṿng vây. Nhưng không kịp. Ba công an kềm sát chân anh, ôm chặt lấy Nhân, quật xuống và tra c̣ng….
Nhân bị giam ở đồn hai ngày, hai tay bị c̣ng vào song cửa sổ, chờ xe chở về Đắc Nông, nơi tập trung đám giang hồ bị bắt cải tạo lao động. Bọn đàn em bắn tin sẽ t́m cách giải cứu đại ca, đồng thời báo cho biết A Lũ chỉ bị trọng thương, đang nằm ở bệnh viện, công an canh giữ sát sao, nhưng liệt nửa người dặt dẹo. Thời đó chẳng có ṭa án, cũng chẳng xét hỏi, lập hồ sơ, cứ thế mà đi thẳng vào trại, chẳng biết ngày về. Nhân nghĩ chỉ có giải pháp duy nhất là phải trốn thôi, không thể giam ḿnh trong trại không lối thoát như thế được. Nửa đêm đó, chờ mọi người ngủ say, Nhân lấy hết sức b́nh sinh, bẻ song cửa sổ, hai tay c̣n dính c̣ng, trốn thoát. Anh chạy về sào huyệt báo tin cho đàn em, từ biệt chúng, chia chác tiền bạc và sáng hôm sau đi t́m tôi. Và chúng tôi đă gặp nhau ở dốc chân cầu Trương Minh Gỉang, khi tôi chuẩn bị tuột dốc.
Tôi hỏi Nhân:
- Cậu mua vé tàu xe ǵ chưa?
Nhân bảo:
- Ḿnh tránh mua vé, sợ bị lộ. Ḿnh sẽ đi bộ về Đà Nẵng, gặp đâu xin đi đó, được đoạn nào hay đoạn đó, chứ đi tàu dễ bị xét hỏi lắm, chắc là khó thoát. Và chúng tôi chia tay nhau. Lúc ấy là cuối năm 1976.
|