View Single Post
Old 09-08-2020   #143
wonderful
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
Join Date: Jun 2011
Posts: 17,288
Thanks: 19,043
Thanked 64,869 Times in 16,419 Posts
Mentioned: 126 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 4457 Post(s)
Rep Power: 59
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
Default

Truyện ngắn:NGƯỜI VỢ MỘT ĐÊM.

Có nhiều người không tin tướng số, và cho rằng tướng số là xạo. Cá nhân tui tin mỗi người có một số mệnh, không biết là do Trời định như thế nào, nhưng nếu vóc dáng bề ngoài, cách đi đứng, và đường chỉ tay đă được in trên bàn tay rồi, th́ nhất định cuộc đời sẽ như thế, không thế nào thay đổi được. Hồi thanh niên, tui vớ được mấy cuốn sách Thuật Xem Tướng, cuốn Thuật Xem Chỉ Tay, cuốn Đời Người Qua Chữ Kư. Tui đọc mê man, gần như là học thuộc ḷng, để đến khi học lớp Đệ Nhị th́ áp dụng mấy cái “thuật” này mà ... tán gái, trúng ngay tróc. Không có cô nào đưa tay cho tui coi rồi mà không nhận lời đi ăn kem với tui…

Thiệt ra, học mấy cái môn này cũng có lợi, vừa để biết ḿnh vừa biết người mà lại dễ ợt. Coi chỉ tay cần coi ít nhất là 6 phương diện: Đường chỉ tay, g̣ cao hay thấp, bàn tay mập hay gầy, ngón dài hay ngón ngắn, đầu ngón tay vuông hay thuôn, và sắc mầu của bàn tay. Mỗi đường chỉ là một sự việc, mỗi g̣ đống là thành công to hay nhỏ… Trong phạm vi câu chuyện ngắn này chỉ nói về các đường chỉ mà thôi.

Này nhé, nếu coi chỉ tay, th́ “nam tay trái, gái tay mặt”: Nam làm việc bằng tay phải nhiều, th́ các đường chỉ sẽ bị mờ đi, c̣n Gái th́ làm việc nhẹ, nên chỉ tay của tay mặt c̣n rơ. Trên cả hai bàn tay, có 3 đường chính, đậm và dài, gần giống h́nh chử M mà thiếu một nét chéo. Nét trên cùng, nằm lửng lơ, chạy từ cạnh bàn tay lên đến kẽ giữa hai ngón trỏ và ngón giữa là Đường Tâm Đạo hay đường T́nh Yêu (Ligne de Coeur), đường này cho thấy cuộc đời ái t́nh ra sao. Đường bên dưới, chạy từ cạnh của ngón tay trỏ băng ngang bàn tay là Đường Trí Đạo (ligne de tête), tức là đường học vấn, trí thức, suy tư. Đường cuối cùng là Đường Sinh Đạo (ligne de vie) là đường sống lâu hay ngắn.

Nói chung, nếu đường nào đậm và rơ nét th́ gặp chuyện Tốt, ngược lại, nếu mờ nhạt th́ không khá, gian truân. Nếu trên đường ấy mà có h́nh “cù lao”, quả xoài, h́nh bầu dục, là không khá, bị trở ngại, tùy theo to, nhỏ mà sự trở ngại lớn hay nhỏ. Nếu có dấu chấm (.) đậm, cũng là trắc trở, hoặc chấm dứt. Nếu có nhiều đường rẽ nhỏ như chân rết, th́ nhiều rắc rối to, mỗi một đường rẽ là một lần trở ngại. Nếu có hai đường song song cùng một hướng là vô cùng tốt (double). Thí dụ như đường T́nh Yêu mà đậm, rơ nét th́ sẽ t́nh yêu chung thủy, gặp người yêu, người vợ cùng chí hướng. T́nh cảm người này đơn giản, không rắc rối, ăn đời ở kiếp với một người. Đường T́nh mà mờ nhạt th́ chuyện t́nh cảm chán như cơm nếp nát. Đường này mà có nhiều ngơ rẽ là nhiều mối t́nh lăng nhăng. Nhưng nếu mà có hai đường song song cùng một hướng th́ số ... đào hoa, gạt ra không hết người yêu.

Số mệnh tui vất vả và khổ lắm, nên đường T́nh Yêu của tui có tới ... hai đường song song, lại có biết bao nhiêu ngơ rẽ, chạy linh tinh y như một con rết có chục cái chân! Trên đường lại có đủ “cù lao” và dấu chấm, rồi có nhiều đường cắt ngang dọc. Thế là khổ suốt đời v́… được yêu, nhưng chung thủy, v́ có một đường May Mắn chạy ở cuối đường, lôi đường T́nh của tui chạy thẳng lên trên gốc ngón giữa, nghĩa là “đời tui chỉ yêu một người,” bất chấp mọi cuộc t́nh lang bang dọc đường… V́ thế mà có chuyện tui lấy vợ một đêm như sau.

Hồi đó, tui c̣n là lính, đeo trên cổ một hoa mai vàng, nghĩa là Thiếu Úy, Sĩ Quan huấn luyện, Trường Sĩ Quan Thủ Đức. Chiều hôm ấy, có việc mừng chi đó, mà Trường mời nhiều đại diện các đơn vị khác đến chung vui, trong đó có các Sĩ Quan Nữ Quân Nhân, các cô Ca Sĩ Chính Huấn là những nữ tướng “gan cóc tía,” chịu chơi, thường đến các tiền đồn hát cho binh sĩ nghe, dưới đạn pháo dồn dập. Sau phần ăn tiệc, là khiêu vũ. Tui cùng một nhóm mấy tay sĩ quan trẻ, độc thân, ngồi tụm lại một bàn, ngắm các em khiêu vũ, chỉ ngồi ngắm mà không nhẩy, v́ tui nhẩy đầm rất dở.

Trong khi đang ngắm các nàng, chợt bọn tui “ồ” lên v́ thấy một người đẹp, mặc đồ lính trận, vai mang phù hiệu Biệt Động Quân, lính thứ dữ, nhẩy điệu “A- Go- go” đẹp quá chừng chừng. Thú thiệt, đời tui từng thấy nhiều người đẹp khiêu vũ, mà chưa bao giờ thấy ai nhẩy đẹp như nàng. Trời ơi! Từng động tác uốn trên, lượn dưới (tui chỉ nh́n thấy lưng, mông, và chân nàng thôi, v́ nàng nhẩy cặp với một nàng khác) tuyệt cú mèo! Có lẽ lúc ông Trời nặn ra nàng th́ ông Trời đang vui, ca hát nên từng thớ thịt, từng đường cong của nàng cứ dịu dàng, nhịp nhàng. Khi chân nàng uốn sang phải th́ mông nàng uốn sang trái, nhưng lưng lại uốn sang phải, đầu cổ lại ở bên trái, nếu nh́n từ trên xuống dưới, tui có cảm tưởng như nh́n một làn sóng xanh, hay một khúc nhạc t́nh tuyệt diệu. Mấy tên độc thân như tui cứ ngồi hít hà, hít hà, chắc lưỡi như thằn lằn đớp muỗi vậy.

Đột nhiên, một tên đẩy vào lưng tui, nói nhỏ: “Mày ra tán em đi! Để em nhẩy mà không có kép th́ uổng quá!”
Tui dẫy nẩy: “Tao chỉ có nhẩy ḷ c̣ thôi. Nhẩy với em điệu nghệ như thế này th́ có nước ... thác rồi đầu thai kiếp khác, làm con mỏ nhác, mổ nát trái tim của lệnh bà… Tưng tưng từng tưng!” Tui chối từ bằng câu vọng cổ như vậy mà thằng bạn tui vẫn cứ nhất định nắm cổ tui đẩy tới: “Mày liều mạng, ngon cơm mà không tán em, để thằng nào đen thùi lùi nó tán mất th́ uổng một đời con gái!” Mấy thằng ngồi cạnh cũng đốc vào, thế là tui không đừng được, phải lùi lũi tiến đến trước hai em, cúi đầu và giơ tay về phía em mặc đồ lính trận. Em ngần ngừ một lát rồi buông tay bạn ra, nhận bàn tay tui và bắt đầu nhẩy. Thiệt t́nh mà nói, tính tui gan ĺ nên hay làm chuyện “cù liều”, chẳng biết nhẩy A- go- go ra sao, cũng lắc bừa.
Thấy tui loi choi như ếch lên cạn, chân tay quờ quạng, mới đầu nàng mỉm cười sau th́ cười rũ rượi đến nỗi phải ngừng lại, cúi gập người xuống mà cười. Nhưng chỉ vài giây, nàng nghiêm chỉnh lại nói nhỏ: “Em xin lỗi! Tự dưng bật cười quá, nín không được!” Tui tỉnh bơ cu li, chẳng mắc cở ǵ, nhe răng cười lại: “Không sao! Em cười là đúng! Anh có biết nhẩy là cái quái ǵ đâu, thấy em đẹp quá, anh nhịn không nổi, ra nhẩy đại…” Rồi tui cười h́ h́, xưng “Anh” với nàng như đă quen nhau từ kiếp trước. Thế là hai đứa quen nhau.
Sau đó, th́ tới điệu X́ Lâu, cái điệu này dễ ợt, chỉ cần hai tay ôm eo người đẹp, rồi lúc lắc, lúc lắc. Nàng cũng chịu chơi, đặt luôn hai bàn tay ngà lên vai tui, và thả ḿnh theo điệu nhạc du dương. Lúc đó, tui như lên cơi tiên, mặt tui gần sát mặt nàng, thấy rơ có nốt ruồi duyên bên môi mọng thắm và cảm thấy hơi thở nàng chơi vơi trên má tui, trong khi hai tay tui ôm ṿng eo của nàng, cảm thấy những thớ thịt eo nàng mềm hơn bánh ḅ mà tui vẫn thích ăn.. Hai đứa lúc lắc một hồi th́ chương tŕnh tới hồi tan hàng. Nàng bỏ tui bước về phía cô bạn, rủ bạn đi về cùng với một vị Thiếu Tá rất đáng kính, mà tui thấy mến suốt đời luôn.

Thấy bộ ba chuẩn bị ra về, tui vội vàng bước đến, chào vị Thiếu Tá một cách nghiêm chỉnh rồi nói liền, sợ mất cơ hội:
- Thiếu Tá có bận ǵ tối nay không? Nếu không, xin mời Thiếu Tá lại pḥng tôi nói chuyện vui chơi. Và tiện, xin mời hai cô cùng đến luôn.
Thiếu Tá Tạo, vị sĩ quan đáng kính, cười vui:
- Anh chàng đẹp giai này mê hai người đẹp Chính Huấn của tôi rồi phải không? Muốn đưa các nàng về dinh phải không?
Thấy ông Thiếu Tá chịu chơi, vui tính, tôi cũng “tới luôn đi bác tài”:
- Dạ, nếu Thiếu Tá vui ḷng đứng làm chủ hôn, th́ tôi chịu liền. Nhưng chỉ xin một nàng thôi, c̣n một nàng th́ để tôi giới thiệu với anh bạn.
Cả ba cười vui vẻ. Vị Thiếu Tá tự giới thiệu:
- Tôi là Tạo, Trưởng Ban Chính Huấn Biệt Động Quân.
Chỉ tay về phía người đẹp của tôi, ông nói:
- Đây là Tuyết. Ca sĩ Chính Huấn.
Và về người đẹp đi cùng, cũng khá nghiêng nước nghiêng thành, da trắng hơn, sắc sảo hơn, ông nói:
- C̣n đây là Ánh. Ngọc Ánh, ca sĩ Chính Huấn luôn.
Tôi nịnh đầm theo kiểu kiếm sĩ Nhật Bản, cúi gập ḿnh xuống chào từng cô:
- Chào em.
Định xưng tên, th́ Ông Thiếu Tá đă xua tay:
- Khỏi cần xưng tên. Tên của anh nằm trên bảng tên rồi. Thiếu Úy Tiến đi trước đi.

Tui mừng quá, đi thật nhanh dẫn đường về văn pḥng Đại Đội, nơi tôi ngủ trực. Văn pḥng Đại Đội có hai pḥng, pḥng ngoài để tiếp khách, có bộ bàn ghế sa lông bằng gỗ, 1 cái tủ đựng giấy tờ, một quạt máy. Pḥng trong có 4 cái giường đơn, 4 tủ đứng đựng quần áo, một cái bàn để cái bếp điện, xiêu nước, nồi nấu cơm và bát đũa. Pḥng tắm và “rét rum” th́ ở đầu trại.
Tới đây th́ có lẽ là Ông Tơ Bà Nguyệt bất ngờ xuất hiện, quăng sợi chỉ hồng vào cổ tôi khiến tôi bất ngờ dựng lên một màn kịch vui mà trước đó vài phút, không hề nghĩ đến. Vừa vào đến cửa, tôi gọi lớn cho anh bạn, Trung Úy Quan, đang trực pḥng:
- Ông Quan ơi! Bà xă ông đang đi cùng vợ chồng tôi về tới nhà rồi. Ông chuẩn bị trà nước nhé.
Bạn tui cũng như bị ma nhập, vào cuộc luôn:
- Thế hả? Bà Xă tôi đâu?
Rồi hướng ra cửa, gọi:
- Em về tới rồi hả? Vào phụ với anh pha trà đón vợ chồng anh Tiến vào chơi!
Rồi khi thấy có hai người đẹp, anh cười nhỏ:
- Mà bà nào là bà xă tôi đây!
Cả bọn cười ầm. Người đẹp tên Ánh nhập cuộc, vui vẻ bước nhanh vào:
- Em đây nè! Ông Xă chờ em chút. Em vào ngay.
Ba chúng tôi bước theo sau, vừa đi vừa cười.
Thiếu Tá Tạo dặng hắng, nói lớn:
- Vợ chồng bay có món ǵ hấp dẫn th́ mang ra, tao không thích uống trà. Tao ghét nhất là trà Thái đức. Bây giờ mà uống th́ cả đêm thức đái!
Văn pḥng đại đội bỗng trở thành hội vui, cười hoài không nghỉ.
Người đẹp tui mê, Tuyết, là kịch sĩ đại tài. Nàng đóng vai người vợ tuyệt luân luôn. Vừa tất tả bước vào
pḥng trong, nàng vừa quay lại nói:
- Anh Tạo thông cảm. Vợ chồng con Ánh mới cưới nhau có một ngày, chắc nó c̣n lu bu lắm. Để em vào phụ với nó chút.
Rồi gọi tui:
- Ông Xă ơi! Vào đây em nhờ cái này.
Tui nh́n ông Thiếu Tá, than thở:
- Anh Hai xem, vợ chồng em cũng mới lấy nhau, trước anh chị Quan kia có một ngày. Nhà em lúc nào cũng bám lấy em, không rời, anh ơi!
Tui bước vào pḥng trong, hỏi vợ:
- Mới vắng nhau có 1 phút mà em đă gọi rồi. Thiệt! Không để cho chồng ngơi một phút nào! Ǵ đó, vợ?
Tuyết cười:
- Con Ánh này nó mới về nhà chồng có một ngày, nó không biết trà, bánh để đâu?
Bạn tui quay qua Ánh, nhắc:
- Bà xă! Anh đă dặn em chỗ để trà, bánh là trong cái tủ nhỏ này. Em cần ǵ để anh lấy cho..
Ánh phụng phịu:
- Ông xă có chỉ hồi nào đâu? Lấy về là ấp vợ trong pḥng, không cho làm ǵ hết, bây giờ không biết trà, bánh để đâu.
Ở ngoài pḥng, có tiếng sang sảng của “anh Hai”:
- Mấy đứa tụi bay làm ǵ như sam thế? Cứ ấp nhau hoài! Không c̣n biết đến anh Hai ngoài này chờ dài cả cổ ra, chưa có ǵ bỏ bụng!
Cô vợ tui chạy ra, nói nhỏ:
- Anh Hai đừng la em! Tại vợ chồng con Ánh nó cứ ôm nhau, mê đi, quên cả chỗ để bánh, trà…

Cả 5 người cười như nắc nẻ. Từ đó, chúng tôi không hề nhắm mắt, cứ đóng kịch với nhau, mà người đẹp của tui đóng kịch tài t́nh đến nỗi chúng tôi cứ tưởng thật, mê đi, nhập vai như thật. Có lúc “vợ chồng” tui ngồi chung một ghế, tui ôm vai nàng cho khỏi té. Có lúc kéo nhau vào pḥng trong, th́ thầm to nhỏ. Thật t́nh trong đời tui, chưa bao giờ có ngày vui cười đă đứa như thế. Ông Thiếu Tá, gốc Hướng Đạo Sinh, nên chịu chơi tới bến luôn. Đóng vai anh Hai, ông la đứa này, rầy rà đứa kia, khiến tụi tui cứ lăn ra giường, cười đau cả bụng.

Buồn thay, cuộc sống tưởng tượng đầy hạnh phúc này không thể kéo dài. Tới khoảng 5 giờ sáng, th́ màn kịch tan. Thiếu Tá Tạo đứng dậy giục hai nàng đi về.
Chúng tôi im lặng hồi lâu, rồi gượng gạo chia tay. Bước chân ra khỏi cửa, tới giữa con đường nhỏ dẫn tới cổng chính, sao nặng nề quá. Nàng đi sau tui, tay nàng ôm tay tui, đi lệt xệt như không nhấc nổi gót lên nữa. Bất ngờ, một chuyện không tưởng tượng đă xẩy ra: khi vừa ra tới giữa đường, Tuyết ngồi sụp xuống, bật lên khóc nức nở và nói:
- Em.. em .. không muốn về! Muốn ở đây luôn!

Mới đầu nghe nàng nói, cả bọn tưởng là nói giỡn, nhưng sau khi thấy nàng khóc thiệt, tất cả sững người. Riêng tui, thấy nàng khóc thật, th́ trái tim thắt lại như bị ai bóp mạnh. Tui cũng nhập vai kịch như nàng, cũng tưởng nàng là vợ thật. Bây giờ, sự thật phũ phàng ập đến. Chúng tôi phải chia tay nhau, mỗi người một việc. Tui ngồi xuống bên nàng, ôm vai nàng, an ủi:
- Em ạ! Phải về trại thôi. Sắp tới giờ anh phải tập họp, điểm danh lính rồi. Em về, rồi cuối tuần anh đến đón em.
Nàng vùng vằng, đôi vai rung lên:
- Không! Em muốn ở đây luôn cơ!
Thiếu Tá Tạo cũng ngơ ngác. Ông và Ánh cùng ngồi xuống, khuyên nàng phải trở lại trại, tŕnh diện đi làm. Ánh ôm lấy tay Tuyết, định kéo nàng đứng lên, nhưng Tuyết nhất định không chịu, đẩy tay Ánh ra. Tui phải ôm nhẹ lưng nàng, nói nhỏ:
- Anh nhất định sẽ lên. Ḿnh sẽ gặp nhau..
Rồi làm bộ diễu cho nàng cười:
- Vợ nghe lời chồng, đi làm nhé, rồi cuối tuần chồng sẽ đến đón vợ..

Nghe tui nói, nàng liếc một cái thăm thẳm, rồi vịn tay tui đứng dậy. Những giọt nước mắt dần khô, nhưng h́nh như Tuyết đi không nổi, Ánh phải d́u nàng đi như d́u người bệnh ra chiếc xe díp đậu cô đơn từ tối hôm qua. Tui và bạn tui theo sau, không nói nên lời. Đến khi bước lên xe díp, Tuyết không nh́n lại, chỉ cúi đầu làm tui tưởng như có hàng tấn đá đè nặng lên tim…

Cuối tuần, như đă hẹn, tui phóng tới trung tâm trú đóng Biệt Động Quân trên đường Tô Hiến Thành, hỏi nàng th́ em đă đi công tác xa. Tôi đến vài lần, hỏi người lính gác, đều có câu trả lời sẵn như thế. Có lẽ nàng không muốn gặp nữa?

Và như thế là xa nhau măi măi. Tui đi t́m nàng rất nhiều lần, hỏi thăm Thiếu Tá Tạo, ông cũng đi công tác xa. Như thế là đường chỉ tay của tui rất đúng: toàn là chia ly, ngăn cách vội vă…
Em ơi! Bây giờ em ở đâu? Người Vợ Một Đêm của anh?


Chu Tất Tiến.

wonderful_is_offline   Reply With Quote
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	(         (((((((51.jpg
Views:	0
Size:	52.1 KB
ID:	1650136  
The Following 3 Users Say Thank You to wonderful For This Useful Post:
Antoan (01-26-2021), baolunbeau (01-26-2021), hohoang (04-13-2021)
 
Page generated in 0.10374 seconds with 10 queries