R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Jun 2007
Posts: 32,832
Thanks: 62,380
Thanked 62,541 Times in 20,139 Posts
Mentioned: 131 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 8814 Post(s)
Rep Power: 87
|

Tôi không biết đây là sự vô minh thiếu hiểu biết của bà ATQ về nền móng chính trị của Hoa Kỳ, hay là sự cố ư của bà ấy với chủ đích tạo ra h́nh ảnh một nước Mỹ sai lệch, méo mó, có đầy rẫy “bất công” và “bạo lực”!
Nếu là sự thiếu hiểu biết th́ bà nên lên tiếng xác nhận để mọi người không c̣n thắc mắc. C̣n nếu không phải vậy, th́ xin bà ATQ vui ḷng nêu ra một cách rơ ràng và chi tiết tất cả những bất công và bạo lực của nước Mỹ mà bà nh́n thấy, căn cứ vào Bản Hiến Pháp và Các Tu Chính Án, cũng như căn cứ vào các dữ kiện thực tế.
2/ Điểm thứ hai, bà ATQ viết rằng cần thay đổi nước Mỹ để: “Giảm bớt sự bất b́nh đẳng kinh tế và phúc lợi trong xă hội”
Xin thưa rằng, mọi người đều biết nước Mỹ là vùng đất của cơ hội, có rất nhiều người từ tay trắng làm nên sự nghiệp trên đất nước này. Không cần nói nhiều và nói đâu xa xôi, chỉ trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt, đă có bao nhiêu người tị nạn CS đến Mỹ không có 1 đồng xu dính túi? Nhưng chỉ cần một thời gian thôi, thế mà bây giờ con cháu của họ đă thành nhân, có người là Tướng, Tá trong Quân Lực Hoa Kỳ, có người là Bác Sĩ, Kỹ Sư, Khoa Học Gia…, không thể kể hết!
Cũng tương tự, trong cơ chế của một quốc gia theo chủ nghĩa Tư Bản, các cơ hội tự do kinh doanh, tự do cạnh tranh rộng mở, do đó sự chênh lệch giữa những người biết khai thác cơ hội trở nên giàu có và sự nghèo nàn của những người không thể hay không biết khai thác cơ hội là một hệ quả tất nhiên, và không thể xem hệ quả tất nhiên này là sự “bất b́nh đẳng kinh tế.”
Nói một thí dụ cho dễ hiểu: người A ỷ lại, sống nhờ vào phúc lợi do chính phủ cung cấp như welfare, food stamp, và người B t́m mọi cách để tiến thân và nhờ vào sự chăm chỉ chịu khó của chính ḿnh mà trở nên giàu có, hưởng phúc lợi do công sức của chính ḿnh. Sự khác biệt về kinh tế và phúc lợi giữa A và B không thể gọi là bất b́nh đẳng! Việt Nam ta có câu tay làm (th́) hàm (mới) nhai, nói lên giá trị của sự làm việc, không ăn bám vào người khác!
Vậy th́ giải pháp để giảm bớt sự bất b́nh đắng về kinh tế và phúc lợi trong xă hội, th́ cách lấy tiền của người B cho người A, và cách tạo công ăn việc làm cho người A th́ biện pháp nào hữu hiệu hơn và lâu bền hơn?
3. Điểm thứ ba,
a) Đảng Dân Chủ cho rằng chủ nghĩa tư bản dựa trên động lực lợi nhuận cá nhân sẽ đưa đến ḷng tham vô đáy và gia tăng các bất công xă hội, như hiện tượng chênh lệch giàu nghèo thái quá hiện nay.
Điều này đă bàn qua một phần ở trên, tuy nhiên cũng cần nói thêm, lời cáo buộc Chủ Nghĩa Tư Bản của đảng Dân Chủ, nghe sao giông giống lời kết tội chủ nghĩa tư bản từ những người cộng sản?
Không lẽ làm giàu (hợp pháp) là một cái tội? Càng giàu th́ tội càng nặng v́ tạo ra hiện tượng chênh lệch giàu nghèo thái quá?
Không lẽ, những người giàu phải chịu trách nhiệm một cách đương nhiên về sự chênh lệch giàu nghèo trong xă hội?
Tưởng cũng nên nói thêm, đảng viên Dân Chủ là những người rất giàu có. Người giàu nhất thế giới hiện nay là chủ nhân công ty Amazon và tờ báo Washington Post, với gia sản là 145 tỷ mỹ kim. Tên ông ta là Jeff Bezos là một đảng viên Đảng Dân Chủ. Những ông nhà giàu đứng thứ 2 đến thứ 10 trong hàng tỷ phú Hoa Kỳ cũng toàn là đảng viên Dân Chủ!
Vậy đảng Dân Chủ có kế hoạch ǵ để san bằng hiện tượng chênh lệch giàu nghèo thái quá trên đây, đảng có tính đến việc chia của những ông nhà giàu này cho những người nghèo trong đảng không vậy? Chưa kể một số nhà lập pháp Dân Chủ cũng là tỷ phú và triệu phú cả đấy! Ông Obama sau 8 năm làm Tổng Thống đă trở thành triệu phú với gia sản trên dưới 100 triệu, chủ nhân 3 ngôi biệt thư 1 ở Washington DC, 1 ở Martha’s Vineyard Massachusetts và 1 ở California.
b) “ giới giàu có đă dùng tiền để mua chuộc, thao túng guồng máy chính trị cũng như các chính sách hầu làm lợi cho một thiểu số.”
Có phải chăng bà ATQ đang mô tả hệ thống lobby chằng chịt của các chính trị gia chuyên nghiệp ở Washington DC ?
Hệ thống lobby đă mọc rể rất sâu trong chính trường Hoa Kỳ, mục đích th́ rất tốt, nhưng không tránh khỏi sự lạm dụng mua chuộc để thao túng guồng máy chính trị, gây ảnh hưởng, thậm chí là thay đổi chính sách của chính phủ để làm lợi cho một thiểu số, đúng như bà ATQ mô tả.
Vế điểm này, tôi hoàn toàn đồng ư với bà ATQ là cần thay đổi, cần tát cạn cái đầm lầy này!
c) Do đó cần có sự điều tiết cần thiết qua các chính sách xă hội nhân bản, nâng đỡ những thành phần nghèo và thiệt tḥi để đạt tới công bằng xă hội như mô h́nh chính trị tại các quốc gia Bắc Âu (Thụy Điển, Đan Mạch, Na Uy, Phần Lan …) và một số quốc gia Tây phương như Anh, Úc, Pháp, Đức, Canada, New Zealand hiện nay.
H́nh như phong trào ca ngợi thể chế “Dân Chủ Xă Hội” của các nước Bắc Âu đang được nhiều người cổ động mạnh mẽ trong thời điểm hiện nay, và bài viết của bà ATQ không ngoài mục đích ấy.
Thoạt nghe qua th́ mô h́nh chính trị của các nước Bắc Âu quá dễ dàng thực hiện, các nước kia làm được th́ nước Mỹ cũng làm được.
Nhưng thực tế th́ không dễ như vậy, bởi mô h́nh này phụ thuộc vào hai yếu tố chính yếu là dân số và thuế khóa!
Nói ngắn gọn, về dân số, các nước Bắc Âu chỉ có 10 triệu trở xuống, và người dân Bắc Âu đóng thuế rất cao. Điển h́nh như Thụy Điển, dân số dưới 6 triệu, mức thuế cá nhân tổng cộng là 57%, thuế mua sắm là 28%.
C̣n các quốc gia Tây Phương như Anh, Pháp, Đức, Canada, và Úc, New Zealand, người Việt chúng ta đều có thân nhân hay bạn bè ở đó. Cứ hỏi giá cả sinh hoạt ở các quốc gia này th́ biết ngay đá vàng về khoản thuế phải đóng. Có những người đang ở Canada gần biên giới Mỹ- Canada cho biết họ thường qua bên Mỹ để đổ xăng và mua hàng hóa vào cuối tuần.
Cũng có nhiều người Mỹ giàu ở Hollywood nói rằng, nếu ông Trump (trước kia th́ là Bush con) đắc cử, họ sẽ qua Canada mà sống, nhưng rốt cuộc chỉ là nói láo, họ vẫn ở ĺ tại Mỹ. Ngay cả vợ chồng Hoàng Tử Harry&Meghan cũng từ Canada qua Mỹ ở luôn!
|