Nhớ T́nh Thơ
Giữa đời một bóng bơ vơ
Âm vang đâu đó lời thơ tiếng chào
Hương hoa đào thắm ngạt ngào
Tàn xuân gió nhẹ rạt rào nhớ ai
Thương ơi!-Ngày tháng năm dài
Hoa thơ thuở ấy anh cài áo xinh
Bao lâu vẫn giữ bên ḿnh
Dẫu đời chia cách cuộc t́nh đôi nơi
Xa xôi riêng môt góc trời
Anh đây em đó sầu rơi năo ḷng
Xuân c̣n phơ phất bến sông
Buồn se se mối tơ hồng thắt đau
Măi hoài dơi bóng t́m nhau
T́nh Thơ tha thiết muôn câu gọi người
Viễn Phương