
Một người hàng xóm đến nhà Nasredin mượn cái ḷ.
Nasredin nói:
– Tôi không có!
Người hàng xóm nh́n vào bếp:
– Kia ḱa! Rơ ràng là có mà!
Nasredin thở dài:
– Ờ, th́ nó có đấy… nhưng lúc năy tôi nói “không có” là có lư do. V́ tôi không cho mượn, mà tôi cho là không có!
VietBF@ sưu tập