Vào thời Xuân Thu, sau khi tướng quốc nước Tề là Thôi Trữ giết vua Tề là Trang Công để thâu tóm quyền lực, bèn gọi quan Thái sử Bá đến ra lệnh:
- "Ông phải viết rằng Tiên Vương chết v́ bị bệnh nặng.
Thái sử Bá nói:
- Lịch sử không thể ghi chép hồ đồ. Viết theo sự thật là bổn phận của Thái sử.
Thôi Trữ không ngờ Thái sử Bá dám chống lệnh, nổi giận:
- Ông định viết thế nào?
Thái sử Bá đáp:
- Tôi viết xong rồi, ông sẽ biết ngay thôi.
Thôi Trữ cầm lên đọc thấy rơ:
- Hạ ngũ nguyệt Thôi Trữ thích quân (nghĩa là vào tháng 5 mùa hạ, Thôi Trữ giết vua).
Thôi Trữ nói:
- Ông phải viết khác đi, nếu không ta giết ông.
Thái sử Bá lắc đầu:
- Giết th́ giết, tôi không thể viết khác.
Thôi Trữ liền chém đầu Thái sử Bá.
Thái sử Trọng là em trai Thái sử Bá, nghe tin anh bị giết liền đến thay chức vụ của anh. Thôi Trữ kinh ngạc v́ thấy Trọng vẫn viết đúng như anh trai ḿnh, liền rít lên:
- Ông không biết Thái sử Bá đă bị chém hay sao?
Trọng đáp:
- Thái sử chỉ sợ viết không trung thực chứ không sợ chết.
Thôi Trữ lại chém Thái sử Trọng.
Thái sử Thúc, em trai Thái sử Bá và Thái sử Trọng được vào thay. Ông cũng chép đúng như hai anh của ḿnh và lại bị chém. Thái sử Quư, em út của ba Thái sử trên vào thay, vẫn viết:
"Hạ ngũ nguyệt Thôi Trữ thích quân".
Viết xong ông nói với Thôi Trữ:
- Ông càng giết người th́ càng chứng tỏ sự tàn bạo. Nếu tôi không viết th́ người khác sẽ viết và thiên hạ cũng biết. Ông có thể giết chết Thái sử nhưng không thể giết chết được sự thật.
Thôi Trữ nghe xong lắc đầu, thở dài, không dám giết tiếp.
Được Thôi Trữ tha mạng, Thái sử Quư cầm cái thẻ trên viết việc Thôi Trữ giết vua đi ra, sắp đến cửa sử quán, lại gặp Nam Sử Thị. Thái sử Quư hỏi đi đâu, Nam Sử Thị nói:
- Ta nghe nói anh em nhà ngươi đều chết cả, sợ bỏ mất cái việc ngày Ất Hợi, tháng 5, mùa Hạ mới rồi, vậy nên ta cầm thẻ đến để chép .
Quư đưa cái thẻ của ḿnh đă chép cho Nam Sử Thị xem. Nam Sử Thị mới cáo từ mà về .