Xưa có cặp vợ Chồng già, Bà Lăo đều đặn mỗi buổi chiều đều làm lễ gơ mơ tụng kinh... C̣n ông Lăo th́ thích lao động và ngồi ngắm người đi qua lại!
Bà lăo là một người Khó tính và Sạch sẽ, c̣n Ông Lăo th́ hiền hơn nhưng rất hay để quên và đánh rơi đồ. Bà lăo ngày nào cũng nhắc ông
- " Ông đánh rơi thứ ǵ ḱa "...
...Đôi lúc Bà đang ngồi Thiền hay Tụng kinh th́ Ông Lăo làm rơi đồ tạo ra tiếng động lớn khiến Bà giật ḿnh và khó chịu... lúc đó Bà lại quay ra khó chịu và trách mắng ông . C̣n ông th́ không phản ứng ǵ cả !
Việc đó cứ lập đi lập lại, và rồi 1 lần hai ông bà cùng nhau dọn dẹp nhà cửa khi ông làm rơi đồ. Lần này Bà Lăo mắng Ông rất thậm tệ...
Ông nghe Bà mắng xong liền nhẹ nhàng nói " Bà đánh rơi ǵ ḱa ! "
Bà Lăo giật ḿnh nh́n quanh mà không thấy rơi thứ ǵ ! Lại quay lại lớn tiếng với Ông:
- " Tôi rơi cái ǵ ! ?"
Ông nhẹ nhàng nói:
-"Bà đánh rơi sự b́nh an, sự tĩnh lặng của Bà. Cuối mỗi ngày bà lại đều đặn nhặt lại sự b́nh an của ḿnh bằng tụng kinh hay gơ mơ. Rồi sau đó, Bà lại đánh rơi "sự b́nh an" ngay lập tức mà chẳng hề nhận ra!
*VietBF@sưu tập