
Hai cụ người Nhật đi du lịch, ngồi ăn tại sân bay Nội Bài, chỉ gọi một tô phở. Cụ bà ăn trước trong khi cụ ông cầm camera chăm chú quay cảnh cụ bà đang ăn. Ḿnh nghĩ chắc cụ ông không ăn nên chỉ gọi cho cụ bà, nhưng một lát sau cụ bà đẩy nhẹ tô phở về phía cụ ông và cụ ông tiếp tục ăn tô phở đó, hai cụ cùng thưởng thức chung một cách rất thích thú. Ḿnh quan sát thấy hai cụ ăn hết cả nước phở, vừa ăn vừa gật gù nói chuyện rất nhỏ nhẹ, ánh mắt, cử chỉ và hành động của hai cụ rất t́nh.
Chợt nhớ lại chuyện trước đây ḿnh có quen với mấy người bạn sang chảnh, một lần đi chơi và cùng nhau ăn phở, trong khi ḿnh ăn hết bát phở bao gồm cả nước phở, bởi ḿnh đang đói và luôn có thói quen ăn hết những ǵ đă gọi ra hoặc đă lấy vào đĩa của ḿnh bất kể là ở nhà hay ở chỗ khác. Mấy hôm sau t́nh cờ được nghe kể lại rằng có một anh trong nhóm bạn đó nói với mọi người đừng chơi với thằng này v́ nh́n nó ăn bát phở hết sạch cả nước thế thấy rất quê (?!)
Từ dạo ấy ḿnh chủ động tránh xa và nhạt dần với họ bởi v́ ḿnh thấy ḿnh rất quê.
VietBF@sưu tập