Trong thời gian tôi đi lao động ở nước ngoài, chồng tôi đề xuất mua nhà và sổ đỏ đứng tên chị gái ruột của chồng. Tôi không mảy may lăn tăn mà không biết rằng việc nhờ đứng tên đó là cả một âm mưu chiếm đoạt tài sản đă được lên kế hoạch...
Nhờ em trai đứng tên đất, sau 3 năm người phụ nữ mất trắng tài sản
Một năm vay mượn mua 2 miếng đất, ăn cú lớn lăi 700 triệu chưa nỡ bán
Sửa nhà cuối năm và những lưu ư phong thủy không thể bỏ qua
Tôi sinh ra ở một làng quê nghèo của tỉnh Hải Dương. Sau khi lấy chồng ở cùng làng tôi sinh liền trong 5 năm 3 đứa con gái. Cuộc sống ruộng vườn bán mặt cho đất bán lưng cho trời, hai vợ chồng làm từ sáng sớm tới tối muộn cũng chỉ đủ ăn và nuôi 3 đứa con. Kinh tế gia đ́nh quá chật vật nên khi được một người phụ nữ hàng xóm rủ sang Đài Loan làm giúp việc với mức lương 18 triệu đồng/tháng, tôi liền đồng ư ngay.
Ở xứ người, công việc tuy không vất vả bằng làm nông ở quê nhà nhưng cũng lắm tủi nhục, nhiều lần tôi rơi nước mắt trước những lời nói cay nghiệt của chủ nhà. Tôi cố gắng chắt bóp nhất có thể, làm được đồng nào cũng dành dụm để gửi về nước cho chồng nuôi con.
Trong thời gian tôi đi lao động ở nước ngoài, chồng tôi đề xuất mua nhà và sổ đỏ đứng tên chị gái ruột của chồng... (Ảnh minh họa).
Sau 3 năm làm việc, tôi trở về nước. Lúc này, hai vợ chồng đă có số vốn gần 500 triệu. Chồng tâm t́nh động viên tôi đi thêm 3 năm nữa: "500 triệu này ở quê là có nhà to đẹp rồi, nhưng em cố gắng v́ anh v́ các con, vất vả thêm vài năm nữa để sau này vợ chồng c̣n có vốn làm ăn". Vậy là tôi quyết định đi thêm 3 năm nữa.
Đến năm thứ 5, chồng tôi thông báo rằng có gia đ́nh ở làng bán nhà giá 700 triệu. Nhà này mặt tiền đối diện với chợ nên chồng tôi muốn mua, sau này khi tôi về nước, hai vợ chồng có thể dùng luôn mặt bằng đó để buôn bán túc tắc, không phải vất vả ruộng nương mưa nắng dăi dầu như trước nữa. Thấy chồng tính toán hợp lư nên tôi đồng ư.
Ngặt nỗi chồng tôi lại kém chữ, thủ tục nhà đất th́ lằng nhằng nên muốn nhờ chị gái ruột đứng ra lo liệu việc mua bán và đứng tên hộ trên sổ đỏ. Sau này khi tôi về nước, chị gái chồng sẽ làm thủ tục chuyển nhượng quyền sử dụng đất sang tên vợ chồng tôi.
Tôi kể chuyện này với bố mẹ đẻ của tôi th́ được khuyên là nên đợi khi tôi về nước rồi mua, nhà cửa đứng tên ḿnh vẫn hơn, chứ nhờ người này người kia đứng tên giùm lằng nhằng. Vợ chồng ḥa thuận th́ không sao, nhỡ chẳng may có chuyện ǵ, nhà đất lại không đứng tên chính chủ, giải quyết sẽ khó.
Tôi nghe cũng có lư nên bảo chồng đừng vội. Tuy nhiên, chồng tôi nói, có phải lúc nào cũng có nhà bán để mua đâu, đợi đến lúc tôi về, có tiền chưa chắc mua được. Anh c̣n giận dỗi nói tôi không tin tưởng chồng và gia đ́nh chồng.
Cuối cùng, tôi đă đồng ư với phương án của chồng. Sau khi mua xong nhà, sổ đỏ đứng tên chị gái, chồng tôi liền công khai dẫn cô bồ đang mang thai 5 tháng về ở. Hóa ra, hai năm gần đây, trong khi tôi vất vả làm lụng, nhịn ăn nhịn mặc ở xứ người, anh ta ở nhà dùng tiền mồ hôi nước mắt tôi kiếm được để nuôi bồ.
Nhận được tin báo từ quê nhà, tôi gấp rút trở về nước. Về đến nơi, tôi điếng người, đ̣i tiền, đ̣i nhà, th́ chồng tôi trắng trợn tuyên bố: "Nhà này không phải của mày, sổ đỏ đứng tên chị gái tao".
Lúc này, tôi mới bàng hoàng nhận ra việc nhờ chị gái đứng tên hộ là cách để anh ta chiếm đoạt ngôi nhà. Không cam chịu, tôi đến nhà bố mẹ anh ta, chị gái anh ta làm ầm lên. Nhưng họ không những không bảo vệ tôi, mà c̣n cay nghiệt nói rằng, tôi chỉ biết đẻ toàn "vịt trời", không thể đọ với cô bồ của anh ta đang mang bầu "quư tử".
Vậy là bao nhiêu năm cơ cực ở xứ người, giờ về nước, tôi vừa trắng tay, vừa tan vỡ gia đ́nh. Nhiều người khuyên tôi nên thu thập bằng chứng để kiện cáo, đ̣i lại căn nhà. Nhưng cũng có người bảo tôi là "con kiến kiện củ khoai", nhà đứng tên người khác, về pháp lư không bao giờ đ̣i được. Thật sự trong thâm tâm không bao giờ tôi nghĩ gia đ́nh nhà chồng cùng người làng với nhau lại hợp sức lừa tôi, chồng tôi có thể dễ dàng phản bội tôi như thế.
Tôi không học hành ǵ nhiều nên không rơ luật pháp quy định sao về trường hợp này. Tôi kể ra câu chuyện của ḿnh, rất mong ai đó rành rẽ về pháp luật hăy cho tôi một lời khuyên. Tôi nên đấu tranh công lư đến cùng hay chấp nhận buông bỏ khối tài sản đó, đợi nhân quả báo ứng giáng xuống đầu những kẻ tội lỗi kia?
VietBF © sưu tầm