Sau 45 năm làm việc tại công ty và chuẩn bị nghỉ hưu, hôm nay là ngày cuối cùng ông sếp đến cơ quan làm việc. Ông vô ư không kéo khóa quần lên làm cho cửa sổ vùng ‘cất cánh’ mở toang. Cô trợ lư lâu năm của ông lại gần hỏi thăm: “Sáng nay lúc ra khỏi nhà sếp có đóng cửa gara không ạ?”
Ông đáp là đă đóng rồi đi về văn pḥng; ông cứ lấy làm lạ tại sao cô ấy lại hỏi thế.
Măi đến lúc ra đứng trước tấm gương đặt trong pḥng để chỉnh trang trước giờ đi ăn bữa trưa cuối cùng ở căng-tin cơ quan th́ ông mới phát hiện ‘cửa sổ nhà ḿnh’ chưa đóng nên ông vội vàng kéo khóa quần lên. Lúc bấy giờ ông mới chợt hiểu ra câu hỏi về cái cửa gara của cô trợ lư.
Lúc bước ra khỏi văn pḥng, ông dừng lại cạnh bàn cô trợ lư, tủm tỉm cười rồi hỏi: “Thế lúc cánh cửa gara nhà anh mở em có trông thấy con Limo dài thọng nghễu nghện đậu trong đó không vậy?”
“Dạ, không có ạ” - Cô trợ lư đáp, “em chỉ nḥm thấy mỗi con xe ghẻ, cũ mèm, lại bị xẹp lốp nằm bẹp ở trỏng thôi.
*VietBF@sưu tập