
Tại công ty nọ, một trưởng bộ phận mới tên Minh xuất hiện và ngay lập tức trở thành chủ đề nóng. Điều khiến mọi người xôn xao không phải năng lực làm việc của anh ta, mà là... gương mặt. Minh có ngoại h́nh giống hệt chủ tịch—từ đôi mắt sắc sảo, chiếc mũi cao đến nụ cười đặc trưng.
Ở pḥng làm việc, các đồng nghiệp bắt đầu rỉ tai nhau:
- “Cậu thấy không? Trông cứ như bản sao của chủ tịch ấy nhỉ?”
- “Chắc chắn là nhờ quan hệ rồi! Không có ǵ ngẫu nhiên đâu!”
Lời bàn tán lan nhanh như lửa gặp gió, và cuối cùng cũng đến tai chủ tịch. Chủ tịch, vốn là người cẩn thận, quyết định phải làm sáng tỏ chuyện này. Ông gọi Minh đến văn pḥng của ḿnh.
Minh bước vào, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh dù không khỏi bối rối trước ánh mắt soi mói của chủ tịch.
- “Cậu ngồi đi” chủ tịch nói, cố giữ giọng b́nh thản nhưng rơ ràng ṭ ṃ. “Tôi có một câu hỏi muốn hỏi cậu.”
- “Dạ, vâng, thưa chủ tịch.” Minh đáp, lịch sự nhưng hơi hồi hộp.
Chủ tịch nghiêm túc nh́n anh ta:
- “Mẹ cậu có phải... từng làm thư kư tại công ty này không?”
Minh ngớ người trước câu hỏi bất ngờ. Anh lắc đầu, bối rối trả lời:
- “Không… Nhưng nghe bà nội tôi kể lại...Ông nội tôi ngày xưa là ... tài xế riêng cho... mẹ của ngài.”
Khoảnh khắc im lặng bao trùm cả căn pḥng. Chủ tịch chớp mắt vài lần, gương mặt thoáng biến sắc, nhưng nhanh chóng lấy lại b́nh tĩnh.
- “À... vậy à... Cậu hăy giúp tôi giữ kín việc này.” Ông cười gượng gạo, ho khan vài tiếng để giữ dáng vẻ nghiêm nghị.
Minh lặng lẽ cúi đầu chào rồi xin phép rời khỏi pḥng. Ngay khi anh ta vừa bước ra, chủ tịch ngồi phịch xuống ghế, tay xoa trán đầy suy tư.
Trong khi đó, ở bên ngoài, mọi người lại càng bàn tán sôi nổi hơn:
- “Chắc chắn có bí mật lớn đằng sau!”
- “Cậu có thấy ánh mắt của chủ tịch lúc năy không? Đầy kinh ngạc và nghi ngờ!”
.........
Cuối cùng Minh được chuyển sang công ty khác cùng tập đoàn với vị trí cao hơn, và đến nay không ai biết được giữa Minh và vị chủ tịch là có mối quan hệ ǵ.
VietBF@sưu tập