T́nh Thu Đă Khép
Rừng thu mờ khép giữa tường mây
Lớp lớp sương sa phủ lạnh đầy
Dấu tích hương nồng phai nhạt nắng
Trời chiều vương víu bóng sầu vây
Trời chiều vương víu bóng sầu vây
Tiếng vọng ân t́nh vang đó đây
Biệt khúc yêu đương d́u lối bước
Dạ hoài thương nhớ thuở nào khuây?
Dạ hoài thương nhớ thuở nào khuây?
Lặng lẽ t́nh đơn chiếc bóng gầy
Ḷng măi vương mang lời ước thệ
Bên đường vũ trụ nắng mưa phai
Bên đường vũ trụ nắng mưa phai
Rong ruổi trần ai kiếp lạc loài
Hồn phách man man t́m bến đợi
Giọt t́nh rơi rụng tiếng sầu bay
Giọt t́nh rơi rụng tiếng sầu bay
Trở giấc canh thâu ước mộng dài
Mắt biếc xanh xao ḍng tóc rối
Thu về khép bóng đợi chờ ai?
Thu về khép bóng đợi chờ ai?
Lắng đọng thương sầu trên áng mây
Lác đác châu rơi tràn lối mộng
Hồn thu lịm chết!-Có ai hay?
Viễn Phương