Khám phá căn phòng tối mật của ông Nguyễn Cao Kỳ trong Dinh Độc Lập.
Phòng làm việc của ông Nguyễn Cao Kỳ ở Dinh Độc Lập đã được mở cửa cho công chúng tham quan lần đầu tiên sau hơn 40 năm.
Phòng làm việc của ông Nguyễn Cao Kỳ đã được mở cửa cho công chúng tham quan lần đầu tiên sau hơn 40 năm. Theo ghi nhận, căn phòng mang phong cách thập niên 1970, được chia ra làm hai phần…
Bên trái căn phòng là nơi tiếp khách với các bộ bàn ghế sofa bọc vải vàng. Bức tường bên trái có bức ảnh khổ lớn về bãi biển miền Trung.
Bên phải căn phòng là nơi làm việc của ông Nguyễn Cao Kỳ với chiếc bàn làm việc khá lớn. Sau chiếc bàn là bức ảnh “Cao nguyên trung phần” (Tây Nguyên) của nhiếp ảnh gia Nguyễn Cao Đàm được in khổ lớn ốp lên tường.
Cận cảnh bàn làm việc với các loại sổ sách và ba chiếc điện thoại.
Ảnh chụp gia đình của ông Nguyễn Cao Kỳ được đặt trên bàn.
Mô hình máy bay của Air Việt Nam – hàng hàng không quốc gia ở miền Nam trước 1975.
Bức ảnh “Cao nguyên trung phần” và ảnh các Tổng thống, sĩ quan quân đội Mỹ cùng ảnh cá nhân của ông Nguyễn Cao Kỳ đặt phía dưới.
Ảnh hiếm vụ ném bom Dinh Độc Lập chấn động Sài Gòn 1962.
Vào ngày 27/2/1962, cả Sài Gòn chấn động khi hai phi công Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc lái hai máy bay A-1 Skyraider đến oanh tạc, phá hủy nặng nề Dinh Độc Lập.
Vào 7 giờ sáng 27/2/1962, hai máy bay A-1 Skyraider bất ngờ bay đến Dinh Độc Lập ở Sài Gòn ném bom và phóng rocket xối xả, khiến công trình này bị tàn phá nghiêm trọng. Trong ảnh, người dân tập trung ở công viên trước Dinh xem vụ oanh tạc. Ảnh: Vietnam Center and Archive.
Cảnh tượng hoảng loạn ở đường Thống Nhất (nay là đường Lê Duẩn), trước cổng Dinh, khi vụ tấn công xảy ra. Theo công bố của giới chức, hai phi công thực hiện vụ ném bom Dinh Độc Lập là Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc, đều phục vụ trong không quân Sài Gòn. Ảnh: Vietnam Center and Archive.
Nguyễn Văn Cử, người đứng đầu vụ tấn công là con trai thứ hai của Nguyễn Văn Lực, một lãnh đạo đối lập với chế độ TT Diệm. Ông Lực từng bị TT Diệm bỏ tù, đã lên kế hoạch cho Cử và Quốc thực hiện vụ ném bom. Ảnh: Lee Baker.
Mục đích của cuộc tấn công là ám sát Tổng thống Ngô Đình Diệm và các nhân vật chủ chốt của chế độ. Tuy vậy, ba người chết trong vụ tấn công này là người phục vụ và lính gác. 30 người khác bị thương. Ảnh: Lee Baker.
Sau vụ tấn công, Nguyễn Văn Cử đã bay sang Campuchia tị nạn trong khi Phạm Phú Quốc bị bắt do máy bay bị bắn trúng và phải hạ cánh ở Nhà Bè. Ảnh: Vietnam Center and Archive.
Dinh Độc Lập được xây từ năm 1868 theo kiến trúc Pháp đã hư hỏng hoàn toàn và không thể hồi phục do cuộc oanh tạc. TT Ngô Đình Diệm đã cho san bằng công trình này để xây một dinh thự mới trên nền cũ theo đồ án thiết kế của kiến trúc sư Ngô Viết Thụ. Ảnh: Vietnam Center and Archive.
Dinh Độc Lập mới khánh thành ngày 31/10/1966, sau năm 1975 được chuyển đổi thành Hội trường Thống Nhất. Ảnh tư liêu.
Trong khi đó, một trong hai chiếc A-1 Skyraider thực hiện phi vụ ném bom do phi công Phạm Phú Quốc lái, bị trúng đạn của hải quân trên sông Sài Gòn, phải đáp khẩn cấp xuống Nhà Bè. Ông Quốc bị bắt giam và được trả tự do năm 1966. Ảnh tư liệu.
NGÀY 30 THÁNG 4 NĂM 1975, Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bị bức tử,người lính bị bẻ gãy súng.
Nhiều vị Tướng Lãnh VNCH đã tự sát .
Bảy Người Lính Dù mà trưởng toán là Thiếu Úy Hoàng Văn Thái tụ họp tại một bùng binh trong Chợ Lớn, và họ chọn lựa sự buông súng trong danh dự khi tự kết liễu đời mình sau khi hát xong bài Quốc Ca Việt Nam Cộng Hòa .
Họ xếp thành vòng tròn, mỗi người tay trong tay một quả lựu đạn, mở chốt một lượt. Một tiếng nổ chát chúa tiễn biệt họ ra đi vì danh dự .
Sự tự sát tập thể của 9 Quân Nhân Nhảy Dù .
Theo lời tường thuật của anh Trung úy Cảnh sát Nguyễn Văn Đình định cư ở Houston chứng kiến tại hiện trường sự tự sát tập thể của 9 Quân Nhân Nhảy Dù họ nằm trong toán bảo vệ Đài Phát Thanh và Đài Truyền Hình. Khi lệnh buông súng ban ra toán quân nhân này đã xã súng bắn vào nhau, xác thân họ tan nát .
Sự ra đi nhuốm Màu Máu Anh Hùng nhất, đáng kính nhất của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
Những người đại diện cho nước Mỹ
Graham Martin - Đại Sứ của Mỹ tại Việt Nam Cộng Hòa
Đại Sứ Mỹ Graham Martin trên Chiến Hạm Blue Ridge, Ông ta nói :
"This is how I saw American honor"...
Danh Dự nước Mỹ đâu phải vầy!!!
Bởi còn danh dự gì nữa khi bán đứng đồng minh chống cộng của thế giới Tự Do cho cộng sản.
Henry Kissenger đặc phái viên của Tổng thống Mỹ ký tắt Hiệp định Paris
- hiệp định bán đứng Việt Nam Cộng Hòa
TT Richard Nixon
TT Gerald Ford
Ngày 25-3-1975 , cuộc họp của Graham Martin, Frederick Weyand, Henry Kissinger , Gerald Ford (xem theo chiều thuận kim đồng hồ)
Bốn ông đang họp về Việt Nam Cộng Hòa ... Để bỏ rơi , bán đứng một người bạn đồng minh Việt Nam Cộng Hòa
của Thế Giới Tự Do cho cộng sản .
Tôi trở lại viếng thăm người Lính cũ
Từng một thời chia xẻ nổi buồn đau
Cuộc chiến tranh uất hận đến ngàn thâu
Deo dang mai bao năm còn hờn tủi
Lôi Hổ chết, ai người xây nắm mộ
Lá cây rừng phũ lên xác thân anh
Sông gian nguy đói khỗ giữa rừng xanh
Ôi nghiệt ngả bao linh hồn oan khuất
Biệt Hải chết tay ôm mìn kích nổ
Giữa đêm trường lạnh buốt thấu xương da
Tàu địch quân thũng đấy máu chan hòa " Vulcan "
Nhuộm đỏ thắm trên dòng sông vĩnh biệt
Hoa dù nở đêm trăng sao lấp ánh
Nấm xương tàn tô điễm dãi non quê
Mộng chiến chinh chưa thõa mãn lời thề
Vì lý tưởng,vì tự do độc lập
Quê hương Mẹ cảnh thanh bình êm ả
Cánh bườm giăng lộng gió thủy triều dâng
Bước li hương ai khóc hận giữa đêm trường
Ai vinh hiển mong Công hậu, Khánh tường.
Chiến si hề : " thề ra đi không trở lại "
Chí làm trai thề : " lấy da ngựa bọc thay "
Hảy quên đi chuyện DANH LỢI thế gian này
Nhìn thế sự như làn mây bây gió thõang.
Thanh Tâm 2004
Vài hình ảnh chiến trường Việt Nam 1969 – 1975 khốc liệt trên AP
Thi thể lính Mỹ nằm chôn vùi trong lớp đất là một trong những hình ảnh chấn động thế giới về chiến trường Việt Nam 1969 – 1975.
Đây là loạt ảnh chiến trường Việt Nam 1969 – 1975 được đăng tải trên AP. Trong ảnh là nững cột khói bốc lên ngùn ngụt trong trận chiến ở Sài Gòn ngày 10/2/1968.
Một em bé sợ hãi chạy tránh đạn,, ảnh chụp ngày 31/1/1968. Phía sau là thi thể một dân thường thiệt mạng vì trúng đạn.
Nhiều công trình kiến trúc cổ ở Huế bị hư hại, phá hủy trong những cuộc chiến trong Chiến tranh Việt Nam ngày 26/2/1968.
Ba lính Mỹ bên cạnh thi thể đồng đội tử trận ở Sài Gòn ngày 31/1/1968.
Thi thể lính thủy quân lục chiến Mỹ chôn vùi trong lớp đất ở đồi 689, phía Tây Khe Sanh tháng 4/1968.
Cuộc đời của các Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa tại Việt Nam
sau 30/4/1975
Sau ngày 30-4-1975 , cộng sản trả thù , hàng ngàn trại tù của cộng sản giam giữ hàng trăm ngàn và giết chết những chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa .
Nổi thống khổ bi ai kinh hoàng của người dân Việt Nam tháng tư 1975, trên Quốc Lộ số 1 bao ngàn người chết vì chạy nạn, bao ngàn người chết vì chính trị, trên nửa triệu người vượt biên tìm tự do đã không may mắn bỏ mình trên biển cả...Qua bao thăng trầm thế sự xin hảy sống sao cho xứng danh người VN tốt !!!
Trên chiếc hộ tống hạm Chí Linh, thủy thủ đoàn phải vứt bỏ súng đạn để được chính quyền Philippines cho phép vào hải phận
Vào chiều tối ngày 1 tháng 5 tất cả đã được lên chiếc tàu này có sự bào vệ của Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ đó là chiếc GREEN FOREST trực chỉ xuôi nam về Subic BayCăn cứ Quân Sự của Hoa Kỳ tại Phi Luật Tân sau khi cập bến Subic Bay. Một số tàu có vận tải lớn hơn và đi xa hơn đã đậu sẵn và tất cả được chuyễn sang chiếc tàu mới Chiếc AMERICAN RACER có thể chuyên chở đến 5,000 người
Trưa ngày 01 tháng 05 năm 1975. Từng đoàn tàu hướng về Phi Luật Tân. Đã bỏ lại sau lưng những bom đạn, những chiến tranh và quê hương thân yêu. Và tiếp tục những ngày tháng sắp đến cho cuộc đời vô định với những tối tăm bao phủ trước mặt..Những chiếc trực thăng này đang đậu trên USS Midway
Ðoàn chiến thuyền Nam Việt nối đuôi theo chiếc USS Kirk
tiến vào Subic Bay, Philippines
Nhưng có một ngoại lệ...Ngay lúc đó thuyền trưởng chiếc USS Kirk,
đã nhận được một mệnh lệnh bí mật phải quay mũi trở lại Việt Nam
Những ngày cuối cùng của các Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa
Những Người Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn chiến đấu trong ngày cuối cùng
Ngày 28 tháng 4 năm 1975 những Chiến Sĩ Biệt Động Quân VNCH vừa đánh vừa rút dần vào trong thành phố .
Trên cầu Văn Thánh cửa ngõ vào Sài Gòn trưa ngày 30 - 4 - 1975
Lính VNCH và phóng viên ngoại quốc đang tìm chổ núp
khi đạn cối của cộng sản xuống cầu Tân cảng ngày 28 - 4 - 1975
Trưa 30 - 4 - 1975, Người Chiến Sĩ Biệt Động Quân
vẫn còn cố gắng liên lạc với cấp chỉ huy của mình
NGÀY QUỐC HẬN 30-4-1975
1 GIỜ TRƯA NGÀY 30 THÁNG 4 NĂM 1975.
Các anh Biệt Động Quân vẩn chiến đấu đến giờ thứ 25 khi Dương Văn Minh đả tuyên bô đầu hàng
30 - 4 - 1975, tại trung tâm huấn luyện Quang Trung.
Quân phục bỏ lại trên đường ngổn ngang
NGÀY 30 THÁNG 4 NĂM 1975, Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bị bức tử, người lính bị bẻ gãy súng.
Xem những hình ảnh thương tâm của những người lính thương phế binh VNCH
Soldiers of South VN before 1975 - now living under communist regime
Những Người Lính Năm Xưa
Tao bị thương hai chân,
Cưa ngang đầu gối ! Vết thương còn nhức nhối.
Da non kéo chưa kịp lành...
Ngày " Giải phóng Miền nam "
Vợ tao " Ẵm " tao như một đứa trẻ sơ sanh...!
Ngậm ngùi rời " Quân-Y-Viện "
Trong lòng tao chết điếng,
Thấy người lính Miền bắc mang khẩu súng AK !
Súng " Trung cộng " hay súng của " Nga " ?
Lúc này tao đâu cần chi để biết.
Tao chiến đấu trên mảnh đất tự do Miền nam
-Nước Việt,
Mang chữ " NGỤY " thương binh.
Nên " Người anh,em phía bên kia..."
Đối xử với tao không một chút thân tình...!
Mày biết không !
Tao tìm đường về quê nhìn không thấy ánh bình minh.
Vợ tao: Như " Thiên thần" từ trên trời rơi xuống...
Nhìn hai đứa con ngồi trong căn chòi gió cuốn,
Bụi đất đỏ mù bay !
Tao thương vợ tao yếu đuối chỉ có hai tay,
Làm sao " Ôm " nổi bốn con người trong cơn gío lốc.
Cái hay là: Vợ tao dấu đi đâu tiếng khóc.
Còn an ủi cho tao,một thằng lính què !
Tao đóng hai cái ghế thấp,nhỏ bằng tre,
Làm "Đôi chân" ngày ngày đi lại
Tao quét nhà; nấu ăn; giặt quần; giặt áo...
Cho heo ăn thật là "Thoải mái" !
Lê lết ra vườn: Nhổ cỏ, bón phân
Đám bắp vợ chồng tao trồng xanh tươi
Bông trổ trắng ngần !
Lên liếp trồng rau,thân tàn tao làm nốt.
Phụ vợ đào ao sau vườn,rồi thả nuôi cá chốt.
Đời lính gian nan sá gì chuyện gío sương...
Xưa, nơi chiến trường
Một thời ngang dọc.
Cụt hai chân. Vợ tao hay tin nhưng không "Buồn khóc"!
Vậy mà bây giờ...
Nhìn tao...nuớc mắt bả...rưng rưng !
Lâu lắm, tao nhớ mầy qúa chừng.
Kể từ ngày, mày "Được đi Cải tạo"!
Hàng thần lơ láo - Xa xót cảnh đời...
Có giúp được gì cho nhau đâu khi:
Tất cả đều tả tơi !
Rồi đến mùa "H.O"
Mầy đi tuốt tuột một hơi. Hơn mười mấy năm trời...
Không thèm quay trở lại
Kỷ niệm đời Chiến binh
Một thời xa ngái.
Những buổi chiều ngồi hóng gió nhớ...buồn hiu !
Mai mốt mầy có về thăm lại Việt nam
Mầy sẽ là "Việt kiều"!
Còn "Yêu nước" hay không - Mặc kệ mầy.
Tao đếch biết !
Về, ghé nhà tao.Tao vớt cá chốt lên chưng với tương...
Còn rượu đế tự tay tao nấu
Cứ thế, hai thằng mình uống cho đến...điếc !
Trang Y Hạ
Năm xưa chồng tôi là người lính,Nơi vùng lửa đạn,Mồ hôi anh đã đổ,Từ Hố Bò Bình Dương, Bình Long,Đến Thừa Thiên, Quảng Trị.Rồi một ngày anh gục ngã,Tại chiến trường Tây Ninh.Tôi góa phụ xuân xanh,Con thơ chưa tròn tuổi,Tiễn đưa anh lần cuối,Về nghĩa trang quân đọi Biên HòaĐã bao nhiêu năm qua,....Bây giờ,Tôi ở nơi xa,Đã có cuộc đời khác.Nhưng đôi lúc nghĩ đến anh tôi vẫn khóc,Thương tiếc xa xăm.Tôi về tìm mộ bia anh giữa chập chùng cỏ dại cây hoang,Để thắp một nén nhang,Nhớ người lính của một thời chinh chiến,Nhớ người chồng của một thuở gối chăn.Năm xưa chồng tôi là người lính,Một lần hành quân,Anh đã bị thương,Máu anh loang ướt vạt cỏ ven đường.Ôi, mảnh đất không tên,Đã giữ chút máu xương người lính trẻ.Đã bao nhiêu năm qua,Bây giờ,Anh thương binh tàn tạ.Sống trên quê hương đôi khi vẫn thấy mình xa lạ,Bạn bè anh,Kẻ mất người còn,Kẻ quên người nhớ,Kẻ vô tình giữa dòng đời vất vả.Năm xưa chồng tôi là người lính,Nồng nhiệt tuổi đôi mươi,Lần đầu tiên ra chiến trường,Anh mất tích không tìm thấy xác.Mẹ anh khóc cạn khô dòng nước mắt,Lòng tôi nát tan.Đã bao nhiêu năm,Vẫn không có tin anh,Anh ơi, dù quê hương mình đã hết chiến tranh,Tàn cơn khói lửa,Nhưng không phải là một quê hương như anh ước mơ.Anh đã biết chưa?Hỡi người tử sĩ không tên không một nấm mồ.!!!Năm xưa chồng tôi là người lính,Sống sót trở về sau cuộc đao binh,Sau những tháng năm tù tội,Bây giờ anh không còn trẻ nữa.Lìa xa quê hương,Sống ở xứ người.Những năm thánh chinh chiến đã đi qua,Nhưng vết thương đời còn ở lại,Trong lòng anh,Trong lòng những người lính năm xưa.
Nguyễn Thị Thanh Dương
Nếu có ai biết người tác giả bài này thì xin cho gữi một lời cám ơn, vì vẫn còn thương nhớ đến những người đã hy sinh cho Miền Nam chúng ta.Đến ngày nay, đã hơn 35 năm qua dễ mấy ai còn nhớ đến họ.Xin thắp một nén nhang cho những bạn bè đã nằm xuống trong cuộc chiến vừa qua.
***
NHỮNG NGÔI MỘ PHỦ LÁ CỜ VÀNG
Tôi đã thấy những ngôi mộ phủ lá cờ vàng,
Trong nghĩa trang còn tươi màu đất mới,
Quê hương Việt Nam một thời lửa khói,
Người lính quên mình vì lý tưởng tự do.
Các anh hiên ngang chết dưới màu cờ,
Bỏ lại vợ hiền, đàn con thơ dại,
Những vành khăn tang bàng hoàng chít vội,
Nước mắt nào cho đủ tiễn đưa anh?
Có thể anh là người lính độc thân,
Chưa có người yêu, lên đường nhập ngũ,
Ngày mẹ già nhận tin anh báo tử,
Tuổi đời già thêm vì nỗi đớn đau.
Có thể anh vừa mới có người yêu,
Hẹn cưới nhau khi tàn mùa chinh chiến,
Tiền đồn xa chưa một lần về phép,
Anh đã ra đi mãi mãi không về.
Súng đạn vô tình làm lỡ hẹn thề,
Người yêu anh đã có tình yêu mới,
Khi trên mộ anh chưa tàn hương khói,
Trách làm gì!. Thời con gái qua mau.
Hỡi người tử sĩ dưới nấm mồ sâu,
Tiếc thương anh lá cờ vàng ấp ủ,
Nghĩa trang quân đội những ngày nắng gió,
Vòng hoa tang héo úa chết theo người.
Những ngôi mộ phủ lá cờ vàng. Xa rồi,
Xác thân anh đã tan vào cát bụi,
Nhưng lịch sử vẫn còn ghi nhớ mãi,
Miền Nam Việt Nam cuộc chiến đấu hào hùng.
Lính VNCH và phóng viên ngoại quốc đang tìm chổ núp
khi đạn cối của cộng sản xuống cầu Tân cảng ngày 28 - 4 - 1975
Trưa 30 - 4 - 1975, Người Chiến Sĩ Biệt Động Quân
vẫn còn cố gắng liên lạc với cấp chỉ huy của mình
NGÀY QUỐC HẬN 30-4-1975
1 GIỜ TRƯA NGÀY 30 THÁNG 4 NĂM 1975.
Các anh Biệt Động Quân vẩn chiến đấu đến giờ thứ 25 khi Dương Văn Minh đả tuyên bô đầu hàng
30 - 4 - 1975, tại trung tâm huấn luyện Quang Trung.
Quân phục bỏ lại trên đường ngổn ngang
NGÀY 30 THÁNG 4 NĂM 1975, Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bị bức tử, người lính bị bẻ gãy súng.
Cám ơn wonderful đã sưu tầm , những tấm ảnh nầy sẽ sống mãi với thời gian đã ghi lại một một trang sử đau thương của dân tộc Việt Nam sống động , trung thực và sẽ sống mãi với thời gian, là người VN không ai không khỏi ngậm ngùi với những hình ảnh nầy !
Con nít nên ngây thơ có biết gì đâu mà biết nhục
Cấu xin tổ tiên Lạc Hồng thương xót bọn hắn,
cho bọn hắn đầu thai lên chớ làm người nhưng là heo chó bò gì đấy cũng được .
Sau 50 năm, Sài Gòn không còn “bằng phẳng” và nhiều cây xanh như trước. Nhưng điều đó không có nghĩa là thành phố đã mất đi vẻ đẹp của mình…
Sài Gòn đổi thay như thế nào sau 50 năm? Câu trả lời có thể được tìm thấy qua những hình ảnh so sánh đặc sắc trong ấn phẩm có tên “Sài Gòn 1955 – TP Hồ Chí Minh” năm 2005”, được Lãnh sự quán Pháp tại TP HCM bảo trợ xuất bản năm 2005. Trong ấn phẩm này, những bức ảnh chụp năm 1955 được thực hiện bởi nhiếp ảnh gia Pháp nổi tiếng Raymond Cauchetier.
Sau đây là một số hình ảnh trích từ ấn phẩm, được trang mạng Belle Indochine của
Pháp giới thiệu.
Nhà tờ Đức Bà năm 1955.
2005, diện mạo công trình không có mấy thay đổi.
Độc Lập năm 1955 là một công trình kiến trúc mang phong cách Pháp. Nó đã bị phá hủy vào năm 1962 do cuộc oanh tạc của hai phi công bất mãn thuộc không lực Sài Gòn.
Công trình này đã được xây dựng lại và khánh thành năm 1966. Sau giải phóng, Dinh Độc Lập đổi tên thành Hội trường Thống Nhất.
Viện Bảo tàng trong Thảo Cầm Viên năm 1955.
Bảo tàng Lịch sử Việt Nam – Thành phố Hồ Chí Minh năm 2005.
Con nít nên ngây thơ có biết gì đâu mà biết nhục
Cấu xin tổ tiên Lạc Hồng thương xót bọn hắn,
cho bọn hắn đầu thai lên chớ làm người nhưng là heo chó bò gì đấy cũng được .
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.