
Một hôm, ông chồng nghiêng sang vợ và hỏi:
— Em c̣n nhớ lần đầu tiên tụi ḿnh "làm chuyện đó" không? Hơn năm mươi năm trước ấy… Sau quán rượu làng, em dựa vào hàng rào, c̣n anh th́…
— Nhớ chứ, bà vợ đáp. Rơ mồn một luôn.
— Hay là… tụi ḿnh quay lại đó, ôn kỷ niệm xưa một chút?
— Trời đất, ông già hư hỏng! Nhưng… cũng được đấy!
Một anh cảnh sát ngồi gần đó t́nh cờ nghe được đoạn hội thoại, khúc khích cười dưới ria mép.
Ảnh nghĩ:
Ḿnh phải theo dơi vụ này mới được. Không phải ngày nào cũng thấy hai cụ “hành sự” ngoài hàng rào!
Thế là ông bà già chậm răi d́u nhau đến sau quán rượu, chống gậy lọc cọc.
Tới nơi, bà cụ kéo váy lên, ông cụ tụt quần xuống.
Bà lại dựa vào hàng rào, ông tiến lại gần…
Và bất ngờ —
Họ lao vào nhau một cách mănh liệt như chưa từng có!
Rên rỉ, la hét, thở hổn hển…
Suốt mười phút trời!
Xong việc, cả hai gục xuống đất, thở dốc, kiệt sức.
Anh cảnh sát nấp sau bụi cây, choáng váng luôn.
Ảnh nghĩ:
Quả là một bài học vĩ đại về t́nh yêu và tuổi già…
Nửa tiếng sau, ông bà lồm cồm ḅ dậy, sửa sang quần áo rồi rảo bước quay về.
Cảnh sát không nhịn được nữa, liền bước ra hỏi:
— Xin lỗi nhé, nhưng… hai bác vừa làm một chuyện tuyệt vời thật sự!
Hồi trẻ chắc hai bác có đời sống t́nh dục dữ dội lắm nhỉ?
Bí quyết của hai bác là ǵ vậy?
Ông già run run, thở hổn hển trả lời:
— Hồi đó… hàng rào này đâu có điện.
VietBF@ sưu tập