Phát hiện chồng gửi tin nhắn có nội dung khiếm nhă cho em gái ruột, người phụ nữ rơi vào khủng hoảng, không biết nên tha thứ hay chấm dứt cuộc hôn nhân từng tin là hạnh phúc.
Nếu ai đó hỏi tôi đâu là khoảnh khắc khiến tim ḿnh vỡ vụn, tôi sẽ nói đó là giây phút tôi nh́n thấy những ḍng tin nhắn chồng ḿnh gửi cho em gái ruột, những lời gạ gẫm trơ trẽn, tục tĩu đến mức khiến tôi run lên v́ ghê tởm.
Người đàn ông ấy là chồng tôi, người từng cùng tôi vượt qua bao khó khăn, là cha của hai đứa con gái nhỏ mà tôi yêu hơn cả chính bản thân. C̣n người nhận những ḍng tin đó không ai khác, là em gái tôi, đứa em đă lớn lên bên tôi, từng là cô bé học tiểu học ngày chúng tôi mới quen nhau.
Em rất thương tôi, thường xuyên qua nhà phụ chăm con, lau dọn, nấu ăn. Trong ḷng tôi, em gần gũi như một phần của mái nhà này. Tôi chưa từng cảnh giác hay nghi ngờ điều ǵ. Cho đến ngày định mệnh ấy, khi tôi vô t́nh cầm điện thoại của chồng. Tôi không cố t́nh xem trộm, chỉ là một cái lướt qua màn h́nh. Nhưng rồi tôi chết lặng. Không một lời nào có thể diễn tả cảm giác khi phát hiện chồng ḿnh nhắn những lời gạ t́nh trắng trợn cho chính em gái ruột.
Ảnh minh họa.
Tôi hỏi, anh chỉ nói: “Lúc đó anh say, nhắn bậy thôi, không có ǵ đâu.” Nhưng nếu là vô ư, tại sao tin nhắn đó dài đến vậy, có lúc c̣n hẹn gặp, gợi ư chuyện đi quá giới hạn? Và nếu thật sự “không có ǵ”, th́ tại sao tôi lại đau đến thế?
Tôi bắt đầu nh́n lại cuộc hôn nhân của ḿnh. Chồng tôi làm việc rất nhiều, gần 14 tiếng một ngày, nhưng về đến nhà là cắm mặt vào điện thoại. Anh không nói chuyện với vợ, không chơi với con, không biết đến bữa cơm, tiếng con khóc, hay sự mệt mỏi ră rời trong tôi. Tôi cũng đi làm, cũng căng thẳng như bao người mẹ khác, nhưng vẫn một ḿnh xoay xở: nấu nướng, dạy học, đón con, lau nhà… Tôi từng nghĩ: “Chắc anh mệt”, và cố gắng chịu đựng.
Giờ th́ tôi thấy ḿnh chỉ là người giữ nhà, lo hết mọi thứ, c̣n chồng lại sống trong một thế giới riêng, lạnh nhạt và thiếu trách nhiệm. Việc anh nhắn tin không chỉ phản bội niềm tin, mà c̣n là một sự xúc phạm với tôi, với em gái tôi, và với chính tư cách làm cha của anh.
Tôi hoang mang, không biết nên làm ǵ. Có nên ly hôn, đưa hai con rời khỏi cuộc sống nặng nề này? Hay nên cố tha thứ, cố gắng tiếp tục v́ con? Nhưng tôi sợ nếu cứ im lặng mà sống tiếp, các con tôi rồi sẽ học theo sự cam chịu đó. Tôi không muốn dạy con rằng phụ nữ phải hi sinh mọi thứ để giữ một người chồng như vậy.
Tôi không kể ra câu chuyện này để than thở. Tôi viết, v́ tôi đang đứng giữa một ngă rẽ và chưa đủ tỉnh táo để quyết định. Nếu bạn là tôi, bạn sẽ làm ǵ khi người chồng từng yêu thương lại làm điều đó với chính em gái ruột của ḿnh? Tôi cần một lời khuyên, một lời nói thật ḷng, từ những người có thể nh́n câu chuyện này bằng đôi mắt sáng suốt hơn tôi.