Nguyễn Thị Tuyến (22 tuổi, ở thôn Cửa Hà 1, xă Cẩm Phong, huyện Cẩm Thủy, Thanh Hóa) vốn sinh ra là một đứa trẻ khỏe mạnh b́nh thường, bỗng vào một ngày khoảng mùa hè năm 2008, cô mắc phải một chứng bệnh kỳ lạ, cứ hễ ăn cơm hay bất kể thứ thức ăn nào là cô lập tức nôn thốc nôn tháo ra ngoài một cách khó hiểu
Suốt gần 5 năm qua, Tuyến chỉ sống nhờ… hoa quả và rau luộc. Căn bệnh lạ lùng đă biến Tuyến từ một cô gái xinh xắn khỏe mạnh đang ở tuổi dậy th́ thành thiếu nữ gầy g̣, ốm yếu.
Nhiều năm không ăn được cơm, trọng lượng cơ thể cô gái giảm xuống một cách thảm hại. Từ 50kg chỉ c̣n 30kg. Làn da cô gái xanh dớt như tàu lá, thân h́nh gầy đét trông như cành củi khô, khuôn mặt hốc hác… Hàng xóm đùa vui cứ gọi cô là “cô gái sợ cơm” hay “bộ xương biết đi”… Nhiều người mới gặp lần đầu không biết cứ đoán cô bé mới chỉ như đứa trẻ lên 10 tuổi. Theo lời kể của Tuyến, khoảng giữa năm 2008, trong một lần đi đám cưới người chị họ ở cùng quê, khi đang ngồi ăn cỗ cùng đám bạn, thấy món mực xào tỏi hấp dẫn, cô gắp một miếng. “Vừa ăn miếng mực xong, em thấy lợm giọng, trong người rạo rực, nôn nao… Vội vàng bịt miệng chạy ra sân rồi bắt đầu nôn thốc, nôn tháo”,
Tuyến nhớ lại: Suốt mấy ngày sau đó, em không dám đụng đến cơm hay bất cứ đồ ăn ǵ, cứ hễ nh́n thấy cơm là em lại rùng ḿnh chỉ chực nôn ọe.

Nguyễn Thị Tuyến.
“Cứ nghĩ là do cảm giác sợ lần bị nôn v́ ăn món mực xào tỏi trước đó, dăm bữa nửa tháng rồi sẽ khỏi. Nhưng nhiều ngày sau đó, em vẫn không thể ăn uống b́nh thường trở lại. Những ngày đầu, v́ sợ bố mẹ lo lắng nên em không dám nói với ai. Cứ đến bữa ăn là em lại lấy lư do bị mệt, không thấy đói rồi bỏ đi chỗ khác để tránh mặt mọi người trong bữa cơm. Suốt ba tháng ṛng em chỉ uống mỗi nước cầm hơi”, cô gái nhớ lại cảm giác sợ hăi những ngày đầu mắc chứng bệnh ḱ quặc.
Nhiều tháng sau đó, thấy con thường xuyên bỏ bữa, bà Trần Thị Tú -mẹ Tuyến, sinh nghi liền để mắt nhiều hơn tới cô con gái. Bà Tú gặng hỏi nhiều lần, Tuyến mới thành thật tâm sự cho mẹ nghe về chứng bệnh “sợ cơm” của ḿnh. Lúc này người mẹ mới thấy cô con gái đă gầy đét bất thường.
“Mới đầu, nghe con gái kể chuyện, vợ chồng tôi bán tín bán nghi, nghĩ con gái chỉ đùa trêu, nũng nịu mẹ đ̣i quà. Ai ngờ, cả một thời gian dài sau đó, cháu vẫn không đụng ǵ đến cơm cháo. Mỗi lần tôi bắt ép cháu ăn th́ nó chỉ trệu trạo nhai được vài miếng, nhưng vừa ăn miếng cơm chưa khỏi miệng là nó lại nôn ra mật xanh mật vàng”, người mẹ kể với tâm trạng lo lắng.
Lo lắng cho sức khỏe con gái, bà Tú mua thử ít hoa quả về th́ cô gái ăn ngon lành và không hề bị nôn. “Suy nghĩ, con người dù có ăn ǵ th́ cũng chẳng thể thay cơm, nếu cứ kéo dài, chắc chắn nó sẽ chết v́ kiệt sức. Nhiều người hàng xóm c̣n đoán chắc con gái tôi bị “ma nhập”, người lại bảo nó bị bệnh dạ dày không tiêu hóa được nên mới không ăm được. Ít ngày sau khi phát hiện con có biểu hiện lạ, gia đ́nh tôi đưa ngay con gái đi bệnh viện khám bệnh. Gia đ́nh đưa cháu đi khám khắp các bệnh viện huyện rồi tỉnh nhưng bệnh t́nh không thuyên giảm. Không tin bệnh viện ở quê, chồng tôi gác hết công việc đồng áng khăn gói đưa cháu ra bệnh viện Việt Đức rồi nhiều bệnh viện khác ở Hà Nội. Thế nhưng, thật lạ là các bác sĩ khẳng định cháu hoàn toàn khỏe mạnh, không có bệnh ǵ”, bà Tú kể.
Suốt từ đó đến nay, đă 5 năm trôi qua, Tuyến chẳng hề đụng tới một hạt cơm nào. Lo lắng, năm nào gia đ́nh cũng dành dụm tiền đưa con gái đi bệnh viện nhưng không t́m ra căn nguyên của chứng bệnh lạ ḱ này. Nhiều tháng nằm viện, gia đ́nh đành đưa con về quê nhà chờ đợi trong tâm trạng lo lắng tuyệt vọng. Nghe người ta giới thiệu thầy này, thuốc nó, ông bà Tú lại cất công đi bốc thuốc bắc, thuốc nam, thậm chí cả cầu cúng nhưng tiền th́ mất mà bệnh vẫn mang.
Bà Tú kể tiếp, nhiều hôm mới sáng ra, thấy con gái bê rổ xoài xanh ra hè ngồi gọt ăn rau ráu có vẻ ngon lành. Chỉ sau vài chục phút, Tuyến đánh bay cả rổ xoài làm người nhà phát hoảng. Nhưng thấy con gái ăn được cũng mừng, nên bà cứ phải mua cả yến xoài hay củ đậu nhét vào trong tủ cho con ăn dần. “Thậm chí, quả chanh chua như vậy mà nó ăn được cả tuần. Tôi sợ nó ăn chua nhiều quá sẽ hỏng dạ dày nhưng không cho nó ăn th́ nó lại đói rồi gầy rộc. Kể cũng lạ, là nó ăn cả yến xoài, cả rổ chanh mà không có biểu hiện đau bụng hay nôn ói ǵ”, người mẹ lắc đầu nghi hoặc.
Gia đ́nh cho biết, mấy năm đầu mới mắc bệnh, Tuyến gầy đét lại, xanh xao, sợ xấu hổ, cô không dám ra đường, suốt ngày cứ quanh quẩn trong xó nhà. “Khoảng năm 2010, có lúc tưởng chừng như con tôi không thể sống được, nhất là vào mùa đông giá rét. Thương con, chồng tôi luôn phải sắm một cái ḷ sưởi bằng than để cho cháu ngồi sưởi luôn trong nhà”. Cũng v́ sức khỏe giảm sút nên ḱ thi tốt nghiệp cấp 3 năm 2008, Tuyến đă thi trượt và ước mơ trở thành cô giáo Tuyến ấp ủ tử bé cũng đứt gánh giữa chừng.
Bà Tú cho hay, từ khi sinh ra đến năm 17 tuổi, Tuyến khỏe mạnh và phát triển b́nh thường, thậm chí c̣n háu ăn nữa. “Năm lớp 12, cháu nó béo lắm, nặng cả gần năm chục cân. Nhưng mỗi lần nôn như vậy khiến cháu kiệt sức rồi cứ thế “tụt dốc không phanh”, có lúc nó chỉ c̣n c̣n 30kg. Gia đ́nh cũng sợ lắm, chẳng biết con ḿnh mắc bệnh ǵ nữa”.
Hiện nay, thức ăn chủ yếu của Tuyến là hoa quả. Cô có thể ăn hoa quả suốt ngày. Quả ǵ cô cũng ăn nhưng thích nhất vẫn là món xoài xanh. “Em có thể ăn sáng, ăn trưa và tối đều bằng xoài xanh. Người ta bảo ăn của chua th́ giảm cân nhưng em ăn vẫn cứ tăng cân đều. Có bận, kỷ lục em ăn xoài một tuần ṛng ră mà tăng tận 5kg”, cô gái kể và cho biết, cô có thể ăn hết 5kg táo mèo hay cả buồng chuối một lúc là chuyện b́nh thường. Một ngày đều đặn cô gái ăn hết 2 đến 3kg xoài hoặc hoa quả các loại. Để tiết kiệm, bà Tú thường mua cả yến xoài hay củ đậu để trong xó bếp, mùa nắng th́ bỏ vào tủ lạnh cho con gái ăn dần. “Thấy tôi mua nhiều, mấy bà bán hàng ngoài chợ và hàng xóm cứ tưởng ḿnh mua về đi buôn, sau này họ mới biết con gái tôi mắc căn bệnh lạ ḱ này”.
Thấy bố mẹ vất vả v́ kinh tế gia đ́nh khó khăn, Tuyến “xót của” nên cứ mỗi lần mẹ đi chợ, cô lại dặn với mẹ chỉ t́m mua những loại quả rẻ tiền hay loại hai, loại ba cho đỡ tốn kém. Ngoài hoa quả là món khoái khẩu, cô gái cũng có thể ăn thêm chút rau xanh, c̣n cơm hay thịt cá th́ cô gái tuyệt nhiên không bao giờ đụng đũa.
Theo ông bà Tú cho biết, Tuyến là con đầu trong gia đ́nh ba chị em. Cô là con gái duy nhất trong nhà. Hai em trai của Tuyến khỏe mạnh b́nh thường, trong họ hàng cũng không ai mắc căn bệnh lạ như Tuyến.
Từ năm ngoái đến nay, có lẽ do dần thích nghi với loại thực phẩm bất đắc dĩ và được sự chăm sóc của gia đ́nh, Tuyến đă tăng được 40kg và không c̣n tự ti như trước. Tuy nhiên, sức khỏe cô vẫn c̣n rất yếu phần do không ăn được thực phẩm có chất đạm hay chất béo, phần v́ tâm lư lo lắng. Mỗi ngày, Tuyến chỉ quanh quẩn trong nhà, quét dọn nhà cửa hay giặt dũ quần áo giúp bố mẹ. Ngày lễ, tết, em cũng có thể tham gia bán hoa giúp bố mẹ.
Chứng bệnh “sợ cơm” của Tuyến khiến gia đ́nh cô hoang mang lo lắng, dư luận địa phương bàn tán xôn xao. “Gia đ́nh tôi có mỗi nó là con gái, nên dù tốn kém mấy cũng phải chữa trị cho con. Nhưng ngặt nỗi chưa có chuyên gia y học nào t́m ra căn nguyên của chứng bệnh lạ ḱ của con gái”, ông Nguyễn Văn Lộc (bố Tuyến) tâm sự và cho biết, mong muốn các nhà khoa học vào cuộc nghiên cứu để t́m ra cách chữa trị cho con gái. Bác sỹ CKI Nguyễn Ngọc Thanh, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa cho biết, suốt nhiều năm công tác trong ngành y ông chưa từng gặp trường hợp bệnh nhân nào đặc biệt như vậy. “Nhiều người có thể “sợ” một món ăn nào đó do một lần ăn uống bị phản ứng rồi sau đó bị ám ảnh không dám ăn lại. Ví dụ như có người ăn lươn không hợp, sau đó không bao giờ ăn lại món lươn hoặc các loài cá da trơn chẳng hạn. Tuy nhiên, trường hợp này, cô gái lại “sợ cơm” và nhiều thực phẩm khác th́ rất đặc biệt. Có thể, sau khi ăn món mực xào bị nôn nên cô gái bị ám ảnh hoang tưởng mở rộng dẫn đến sợ hăi khi tiếp xúc với các loại thực phẩm có đạm khác”, bác sỹ Thanh nhận định và tư vấn thêm: người nhà nên khẩn trương đưa cô gái đến bệnh viện chuyên khoa tâm thần để khám và điều trị là đúng chuyên môn nhất. Nếu để lâu dài, cô gái ăn quá nhiều hoa quả hay thực phẩm chứa axit lại thiếu chất bột, chất đạm sẽ dẫn đến triệu chứng rối loạn tiêu hóa hoặc đau dạ dày
Theo VOVGT