Chửi măi quen tai TP - Rác ngôn ngữ xuất hiện ngày càng nhiều trong đời sống giới trẻ. Thấy bạn, thay v́ chào hỏi, nhiều teen văng cụm từ thô lỗ như quát. Nh́n người lạ không ưng mắt, không ít bạn trẻ b́nh luận tục tĩu…

Nhiều teen cho rằng, cư xử lệch chuẩn nhiều lúc để thể hiện đẳng cấp, hoặc ḥa nhập bạn bè. Ảnh: Hồng Vĩnh.
Xả rác nơi cổng trường
Một lần tôi dừng đèn đỏ tại ngă tư Núi Trúc - Kim Mă (Hà Nội) bỗng có tiếng phanh kít phía sau và “vụt”, 2 cô gái trẻ mặc áo đồng phục phổ thông đi trên chiếc Liberty quệt qua. Chỉ chút nữa họ đă gây tai nạn. Nhưng họ không xin lỗi lại trợn mắt lên chửi tôi: “Đ.c.m mày”.
Một lần khác, tôi đi cùng người bạn đón đứa em học Trường THPT Đ.T.H (Ba Đ́nh, Hà Nội). Tan học, từng tốp học sinh ríu rít bước ra khỏi cổng trường. Đứng cạnh nhóm gần chục nữ sinh đang tṛ chuyện, t́nh cờ nghe các em nói khiến tôi nổi da gà.
Một em tóc ngắn, nhỏ nhắn góp vui câu chuyện: “Đ.m chứ, mẹ thằng T.A ghê gớm kinh khủng. Lần trước tao gọi điện đến nhà nó, mẹ nó gặng hỏi: cháu là ai, tên ǵ, ở đâu… Mẹ nó cứ tưởng quản chặt là nó ngoan ngoăn không bằng ư. Đ.m khiếp sợ bà ư, từ giờ đ. dám gọi đến nhà nó nữa”.
Thấy bạn bè chở nhau về bằng xe máy, một cô gái tóc búi cao, nước da trắng hồng lên tiếng: “Lần trước, tao đi chơi cùng một thằng. Đ.m nhà nó chứ, tao chưa kịp lên nó đă phóng xe đi. Làm tao phải gọi lại”. Lúc cả nhóm thấy một cô bạn chạy ra liền thét lên: “Cái con mặt... này, mày làm cái c. ǵ mà để tụi bà chờ găy chân?”.
Lần khác mục sở thị cổng Trường THPT N.B.K (Cầu Giấy, Hà Nội) giờ tan học trưa, tôi không khỏi sững sờ khi thấy một nam sinh ra dáng công tử đang đứng nói chuyện với bạn: “Mày định thi vào FPT à, học trường đó cũng chẳng sung sướng ǵ đâu, phọt c. ra ư chứ”. Tôi thốt lên khe khẽ, bác bán trà đá gần đó xua tay: “Chuyện thường ngày, lúc nào bọn nó chẳng văng được”.
Tan học, từng tốp học sinh rồng rắn nối đuôi nhau về. Mấy cậu học sinh bước ra muộn, trông rất trí thức với kính cận, headphone, nhưng trước lúc về, không quên
tặng nhau mấy câu nói quen thuộc: “Đ.c.m mày, về nhé”.
Quen miệng
Khi được hỏi v́ sao lại nhiều teen nói tục, chửi bậy mà không ngượng, M.T, học sinh một trường THPT ở huyện Từ Liêm, Hà Nội, vặn lại: “Không văng mới lạ bà chị ạ! Đó là thói quen rồi, khó bỏ lắm”.
Minh Phương, SV Học viện Báo chí & Tuyên truyền, nói: “Mỗi khi thấy bạn nói tục th́ ḿnh phải khuyên bảo bạn ngay. Bảo bạn như thế là không đúng, là khiến người khác nghĩ ḿnh vô học hay thiếu văn hóa ứng xử. Không nên a dua theo bạn, chính v́ a dua theo mà t́nh trạng này càng ngày càng lan tràn nhiều hơn”.
|
M.T dẫn chứng các t́nh huống. Ra đường, nhiều teen thấy người khác trông ngứa mắt là chửi; thấy người nào đó ăn mặc hay đầu tóc ḱ quái là
tặng luôn mấy câu: “Đ.m con kia hăm thế”. Thấy đôi t́nh nhân thân thiết với nhau là
văng: “Đ.m đôi kia ngứa mắt tao quá”. Thấy bạn nào tỏ ư không hoà nhập cùng nhóm, liền
phang: “Tổ sư thằng này, không chơi mà cũng tinh tướng văi c.”.
M.T cho biết, văng tục được nhiều teen sử dụng trong đối thoại hằng ngày. Bạn chậm hiểu, “Đ.c.m mày, sao ngu thế”; bạn làm chậm, “Đ.m mày không biết làm à?”. Ngay cả lúc nói chuyện với chúng tôi, M.T cũng thường xuyên
têm câu tục, từ bẩn.
Nhiều bạn trẻ chia sẻ, khó chịu nhất là khi tṛ chuyện ở những nơi có sự xuất hiện của bố mẹ, thầy cô hoặc người thân lớn tuổi trong gia đ́nh, v́ lúc đó phải giữ kẽ.
V.B (học sinh một trường THCS ở quận Ba Đ́nh, Hà Nội) chia sẻ: “Học sinh ngày nay nói tục để chứng tỏ ḿnh sành điệu. Đi cùng bạn bè, thấy nó văng tục bừa băi mà ḿnh chỉ câm nín th́ kém quá. Ḿnh cũng phải góp vui cho câu chuyện sinh động”. Theo V.B, nói tục, chửi bậy nhiều thành quen miệng khó bỏ, nghe măi nên không thấy chướng tai.
Phương Hiếu - Phương Thảo